Truyện les - Thế Là Ta Yêu Nhau Chương 4 - Tác giả: WinterLove

Leave A Comment ,

Sáng thức dậy Vicky mới biết là xe cô vẫn còn ỡ bên nhà anh chị cua Thy. Vicky phân vân, cô không biết làm sao đến trường . Cô không muốn phiền Thy, nhưng Vicky không thễ nghĩ học hôm nay được . Thôi thì lỡ làm phiền rồi thì làm phiên thêm lần nữa . Nghĩ vậy, Vicky đi ra khõi phòng, cô đứng trước phòng Thy định gõ cữa thì cữa phòng của Nhã Linh chợt mỡ . Nhã Linh nhíu mài nhìn Vicky.


-Gõ cữa phòng chị Thy làm chi vậy ?

Vicky ghét cái kĩu nói chuyện dễ dây sự của Nhã Linh ghê, nhưng ỡ chung nhà rồi, cô không muốn gây chuyện . Nhất là cô không muốn làm cho Thy khó xữ , nên Vicky từ tốn trả lời

-Xe Vicky ỡ bên nhà mẹ chi Thy nên Vicky định nhờ chị Thy chỡ đi học giùm hôm nay.

Nhã Linh ngẫm nghĩ rồi cô đề nghị

-Linh chỡ Vicky đi học , đễ chị Thy nghĩ đi

Vicky còn do dự, nhưng phai chịu thôi, đợi chiều lấy xe về thì khõi phải làm phiền ai hết

-Đi đi, còn đứng đó

Vicky lắc đầu chịu thua cái tính của Nhã Linh. Cô lật đật đi theo sau. Ngồi trong xe, Linh mới có dịp ngắm Vicky. Cô gái này đẹp quá, hèn chi chị Thy có cảm tình cũng phải , nhưng không lâu đâu .

Vicky cảm thấy khó chịu vì cái nhìn đầy soi mói của Nhã Linh, nhưNg đi xe nhờ của người ta nên cô đành im lặng . Cô quay mặt ra ngoài

-Vicky là bạn cua chị Thy hả

Vicky đang ngắm những dòng xe qua lại, nghe Nhã Linh hỏi, Vicky quay lại

-Không có, mẹ Vicky là bạn của Mẹ chị Thy

-À thì ra là vậy

Nhã Linh im lặng, Vicky cũng im lặng . Cả hai đều cảm thấy ngột ngạt . Cũng hên là đã đến trường . Cho xe đậu vào parking, Linh nói với Vicky

-Mấy giờ Vicky học xong?

-1 giờ trưa

-2 giờ Linh mới xong, 2 giờ gặp ỡ đây, Linh đưa về

-Okay

Nhã Linh và Vicky không học cùng ngành nên mỗi người đi về hướng building của mình . Vicky đang học pharmacy và PHD cùng một lúc nên cô vẫn còn đến 3 năm nữa mới hoàn tất . Còn Nhã Linh cô đang học ve psychology, đáng lẽ Linh cũng xong rồi, nhưng cái chết của Nhã Tịnh làm cho Nhã Linh xuống tinh thần nên cô không học tiếp . Bây giờ Linh lại tiếp tục . Cô yêu cái ngành của Thy và yêu luôn con người Thy lúc nào không hay. Đến khi cô nhận ra thì là lúc chị 2 cô qua đời . Nhìn Thy đau khỗ, Nhã Linh cũng nghe tim mình đau buốt .

Vicky đang đi thì điện thoại của cô reo. Là Thy gọi cho cô

-Hello chị Thy

-Vicky hả, em đang ỡ trường phải không?

-Dạ em đang ỡ trường

-Ai chỡ em đi học vây?

-Dạ là Nhã Linh

-Nhã Linh??

Nghe giọng ngạc nhiên của Thy, Vicky mĩm cười

-Dạ

-Sorry em, chị mệt quá nên ngũ quên luôn, không kịp dậy chỡ em đi học . Chiều mấy giờ em xong?

-Dạ 1 giờ

-Đợi chị nha, chị đến đón em .

-Nhưng Nhã Linh kêu em đợi Nhã Linh

-Không sao đâu, chị sẽ nói cho Linh biết . Em cứ đỨng đó đợI chị . Chị chỡ em qua lấy xe luôn

-Dạ okay, thôi em vô lớp đây , bye chị

-Bye em

Cúp phone với Thy xong, Vicky mĩm cười, cô bước vào lớp và ngồi xuống . Người bạn ngồi kế bên làm quen với cô

-Hello, my name is Christine, what's your name??

-My name is Vicky

-Nice to meet you

-Same here, nice to meet you

Cả hai vừa chào nhau xong thì cô giáo bước vào lớp . Tiết học trôi qua thật nhanh . Ngồi trong lớp mà Vicky đã làm quen được 5 người bạn . 2 trai và 3 gái tính luôn cô nữa là 4 gái . Học cùng ngành nên cả 6 người đều có lớp chung với nhau . Hôm nay Vicky có 1 lớp lecture và một lớp lab. Mùa này Vicky chỉ lấy 4 lớp .

Nhìn lại đồng hồ, đã gần 1 giờ rồi . Nhanh quá, Vicky đi ra chỗ parking. Nhin thấy xe của Thy, Vicky bước lại . Hình như Thy không chú ý ai đi lại bên xe mình thì phãi . Vicky nhíu mài, không lẽ Thy đang ngũ . Vicky không đoán đựoc vì Thy đang đeo sunglasses. Vicky mỡ nhẹ cữa bước vào . Thy giựt mình

-Em ra rồi hả

Vicky giơ tay mình lên rờ trán Thy

-Chị nóng quá, bệnh rồi phải không? Đua xe em lái cho

Thy không còn đủ sức đễ phản kháng nữa . Cô mệt quá . Chắc là bệnh rồi . Thy và Vicky đỗi chỗ cho nhau. Vicky cho xe chạy đi . Không hiễu vì sao mỗi lần Vicky lái xe là lúc Thy ngũ . Tới đèn đỏ, Vicky quay sang ngắm Thy, cô lấy tay gỡ nhẹ những sợi tóc vướng trên mặt Thy. Thy lúc ngũ và Thy lúc lạnh thật khác nhau. Vì trong lúc Thy ngủ, Thy như một cô công chúa thật hiền . Mãi lo ngắm Thy, đèn xanh đã bât. lên mà Vicky vẫn chưa chạy . Xe phía sau bóp kèn làm Thy giật mình . Vicky rũa thầm

-Quĩ xe chết tiệt , có cần ồn ào vậy không

Cô quay sang nói với Thy

-Chị có sao không?

Thy mỡ mắt nhưng mắt cô nặng trĩu . Nhức đầu quá, Thy nhăn mặt .

-Chị không sao, chỉ hơi mệt chút xíu .

-Chị nghĩ đi, mình sắp đến nhà rồi

-Sao không về nhà mẹ chị đễ lấy xe của em?

-Không sao đâu, xe em mai mốt lấy cũng được .

Vicky chạy về dến nhà, cô cho xe chạy thẵng vào garage. Thy đi vào nhà, nhưng cô cảm thấy chóng măt. cô đứng không vững . Vicky chạy lại đỡ Thy vào phòng . Đắp mền cho Thy xong, Vicky đi ra ngoài . Cô vo gạo và bắt lên nồi cháo . Hôm nay cô nấu cháo cá cho cả nhà ăn luôn .

****

Nhã Linh bước ra khõi parking, cô cầm phone dịnh gọi cho bạn thì thấy one missed call của Thy và cái voice mail

++++ Nhã Linh, chút nữa chị dón Vicky rồi đi lấy xe cho Vicky luộn ++++

Nhã Linh nghe xong cái voicemail cô bực tức . Làm gì quan tâm dữ, bộ không nhờ Linh đưa Vicky đi lấy xe được sao? Nhã Linh gọi lại cho Thy, nhưng Thy không bắt phone. Cô cho xe chạy thẵng về nhà . Nhìn quanh không thấy xe của ai hết . Cô đi thẵng vào trong . Thấy Vicky ỡ dưới bếp cô hỏi

-Chị Thy đâu ??

Vicky đang làm sạch con cá quay sang nhìn Nhã Linh

-Chị Thy ỡ trong phòng

Không thèm cảm ơn Vicky, Nhã Linh đi thẵng vào phòng của Thy. Thấy Thy nằm trên giường Nhã Linh lớn giọng

-Chị nói chỡ Vicky đi lấy xe mà, xe đâu ??

Nghe tiếng Nhã Linh, Vicky mỡ mắt ra nhìn

-Chị mệt quá, nên không chỡ Vicky đi lấy xe được, em học vui không?

-Mệt thì đi đón làm gì, em chỡ đi, em biết chỡ về .

-Linh à, em lại giỡ trò trẻ con gì nữa đây

-Em không có trẻ con gì hết . Tại chị hết

Thy cười buồn

-Chị mệt rồi, em ra ngoài cho chị nghĩ chút

Thy quay mặt vào tường . Không còn nghe tiếng Nhã Linh nữa , Thy nhắm mắt lại thì Nhã Linh đã vòng tay ôm lấy cô

-Em nhớ Thy, sao Thy lạnh lùng với em vậy ??

Thy không còn sức đẫy Nhã Linh ra nữa, giọng cô thật nghiêm

-Bỏ chị ra đi, đễ Vicky thấy thì không hay chút nào

-Vicky, Vicky lúc nào cũng Vicky. Chị quên chị hai của em rồi sao

-Em lại nói gì nữa đây? đừng có lúc nào cũng đem chị hai em ra đây mà nói . Em làm chị bực mình rồi đó

-Tại sao chị phãi sợ Vicky thấy

-Vì chị nghĩ không nên, chỉ vậy thôi .

Vicky nghe tiếng la của Nhã Linh thì chạy vào . Vừa thấy VIcky, Nhã Linh chợt bừng cơn giân

-Vào đây làm gì

-Vicky ....

Vicky không biết trả lời làm sao thì Thy lên tiếng

-Nhã LInh đủ rồi chưa?

Nhã Linh bực tức cô bõ đi và tông vào người Vicky . Đau quá, nhưng Vicky không lên tiếng . Nhã Linh đóng cữa cái rầm và cho xe chạy đi . Khã Thy thỡ dài . Vicky đi đến bên Thy

-Chị không sao chứ

Thy lắc đầu

-Chị không sao, sorry em

-Thôi chị nằm nghĩ đi, em có nấu cháo, khi nào xong thì em gọi chị dậy ăn rồi uống thuốc

Vicky bước ra ngoài và khép cữa lại . Lâu rồi Thy mới có cái cảm giác được quan tâm như thế này . Cô nghe lòng thật ấm . Từ lúc 18 tuỗi, Thy đã dọn ra ỡ với bạn . Ba mẹ biết Thy là les nhưng không noi gì, họ chỉ mong Thy hạnh phúc . Rồi cho đến khi Thy quen với Chiêu Vân và biết anh hai mình cũng yêu Chiêu Vân, Thy đã nhường lại cho anh hai. Chiêu Vân giận Thy và cô đã lấy chồng . Cô lấy anh hai của Thy và làm chị dâu của Thy . Từ đó trỡ đi, Thy ít khi về nhà . Cô sợ đối mặt với Chiêu Vân . Mất Chiêu Vân Thy nghĩ mình sẽ đau lắm, nhưng nó không như cô tưỡng, chỉ là một sự mất mát bình thường thôi. Cho đến khi Thy gặp và yêu Nhã Tịnh . Mất Nhã TỊnh, Thy mất đi luôn phần cuộc sống vui vẽ của mình . Chiêu Vân nhìn sự đau khỗ của Thy, cô đến ôm Thy vỗ về . Nhưng Thy xô Chiêu Vân ra, cô ôm chặt tấm hình của Nhã Tịnh vào lòng . Nghĩ đến chuyện này, Thy lại nhớ đến Nhã Tịnh . Có ai có thễ chữa lành vết thương trong tầm hồn Thy không nhỉ .

Blogger
Facebook - Comments

No comments...Leave one now

Powered by Blogger.