Truyện les - Thế Là Ta Yêu Nhau Chương 10 - Tác giả: WinterLove

Leave A Comment ,




Thy bỏ ra ngoài, Vicky đi theo sau

-Em sợ rồi Thy sẽ có chuyện, coi như vì em có được không? Vì em mà Thy đừng có ý nghĩ trả thù nữa

Thy lờ đi, cô làm như không nghe lời Vicky nói . Vicky đi lại lay vai Thy

-Chị đừng có như vậy được không? Nếu chị có chuyện, em phải làm sao đây?? Chị cho em biết đi, chị có quan tâm là nếu chị bi gì em sẽ như thế nào không?

Thy gỡ tay Vicky ra khõi vai của mình, cô nói thật nhõ nhưng thật rõ



-Có những chuyện khi mình đã có mục đích và nhúng tay vào rồi, thì không nên bõ đi. Nhất là chuyện cần phải làm . Thy hứa với em, Thy sẽ không sao. Lúc đó, em và Thy sẽ hạnh phúc

Vicky lắc đầu

-Em không phải không tin lờI hứa của Thy, nhưng có những chuyện xảy ra không phải do ý mình đâu. Nghe lời em có được không?

-Xin lỗi em, những gì Thy nói đã nói rồi . Giờ Thy phải qua Tiên, tối nay sẽ không về

Thy nói và bõ vào phòng . Còn lại Vicky đứNg đó, cô nghe mắt mình cay xè .

Thy đóng cữa phòng lại và cô quị xuống

-Rồi em sẽ hiểu Vicky à, nếu em biết Nhã Tịnh chẾt như thế nào

Thân thễ không một manh áo và đầy thương tích trên người Nhã Tịnh luôn luôn ám ãnh Thy trong giấc ngũ . Cô biết 2 người bị bắt đó không phải là chủ mưu . Cô phải tìm ra cho bằng được .

-MÌnh không thễ mềm yếu như vậy

Thy đứng dậy, cô bước đến thay bô đồ và bước ra ngoài . Vicky đang ngồi trên sofa, dáng cô trong thật cô đơn. Thy nghe tim mình quặn thắt . Muốn lại ôm Vicky vỗ về, nhưng Thy không làm được, cô sợ mình sẽ không vượt qua nỗi . Hít một hơi, Thy quay sang nói với Vicky

-Thy sẽ cố gắng về sớm hôm nay

Không nhìn cũng không dám nghe tiếng Vicky, Thy bước ra ngoài . Cô sợ mình sẽ không nỡ đi.

Ngồi vào trong xe, Thy lấy lại gương mặt lạnh lùng của mình . Mang chiếc kính đen vào, Thy cho xe chạy đi. Đến nhà Tiên, Thy bước xuống và mỡ chìa khóa đi vào . Tiên đang nấu ăn, mùi đồ ăn bay nghi ngút . Thơm thật thơm. Thấy Thy bước vào, Tiên nỡ nụ cười thật tươi

-Hôm nay Tiên có nấu mấy món mà Thy thích nè, chuẩn bị ăn được rồi

-Sao Tiên bệnh không nghĩ cho khỏe

-Tại thấy nằm hoài còn bệnh nhiều hơn nữa , với lại muốn nấu cho Thy ăn

Tiên đi lại bên Thy, cô ôm Thy và tìm môi thy, nhưng Thy tránh đi, cô đẩy nhẹ Tiên ra

-Còn sớm quá, Thy chưa ăn đâu. Thy đi đọc sách

Tiên cười buồn

-Sao lại tránh Tiên như vậy ? Một nụ hôn cho một người bạn sắp ra đi cũng không được sao Thy

Lúc trước nghe lời nói này, Thy còn thấy chùn lòng, nhưng bây giờ cô lại ghét lời này ra từ Tiên. Cô muốn cái cảm giác thoải mái khi bên Vicky, nhưng cô không tìm thấy ỡ Tiên.

-Tiên sẽ không sao đâu

Thy nói và bõ vào trong. Tiên nhìn theo và lắc đầu

Đây không phải là lần đầu tiên Thy vào phòng Vicky, nhưng mỗi lần vào là mỗi lần Thy thấy xa lạ . Cô cũng không hiểu vì sao. Ngồi nhìn bức tranh trên tường của Tiên, Thy khẽ nhếch môi, Tiên cũng là một người rất sành điệu trong chuyện xem tranh. Ngày xưa khi cả cô, Tiên và Nhã Tịnh cùng học đại học, Nhã Tịnh và Tiên rất yêu tranh, còn Thy thì không. Chỉ sau này vì chiều Nhã Tịnh nên thú ngắm tranh bắt đầu thành sỡ thích của Thy luôn. Trong phòng Tiên đang treo một bức ảnh rất nỗi tiếng Edward Poynter. Bức ảnh về một người đàn bà có tên gọi là Lillie Langtry. Một trong những tấm ảnh mà Nhã Tịnh rất thích nhưng lại nhường nó cho Tiên. Ngắm chán bức ảnh, Thy đi lại trên bàn Tiên, cô thấy quyển nhật ký của Tiên đễ hờ hững đó, định cầm lên chỉ đễ xem nét chữ Tiên thôi không định là sẽ coi nội dung, nhưng cô bị Tiên giựt lại, Thy không biện hộ cho việc làm của mình vì cô không thấy cần thiết . Tiên bỏ quyển nhật ký vào học bàn và nói

-Chúng ta ra ngoài ăn đi

Không đợi Tiên nói hết, Thy đi ra ngoài . Tiên đi theo sau cô. Ngồi vào bàn ăn, nhưng Thy không thấy đói bụng chút nào . Cô muốn về nhà, không hiểu sao lúc này cô lại nhớ Vicky thật nhiều . Thấy Thy chỉ ngồi nhơi cơm, Tiên hờn dỗi

-Đồ ăn Tiên nấu tệ lắm sao mà không thấy Thy ăn ngon miệng gì hết

Thy nuốt vội miếng cơm trong miệng lên tiếng

-Thy chỉ không thấy đói thôi

Tiên buôn đũa

-Hay là chúng ta ra ngoài chơi đi, một chút rồi chúng ta tìm cái gì ăn luôn, có được không Thy??

Không nhìn Tiên Thy hỏi

-Tiên muốn đi đâu ?

-Chúng ta đi trượt tuyết nhé

-Tại sao lại đi trượt tuyết

-Thì lâu rồi chúng ta không đi, nha Thy

Thy nhún vai

-Nếu Tiên muốn

Tiên hớn hỡ, cô đứng lên dọn chén và vào phòng thay đồ . Thy chỡ Tiên đến khu shopping, trong đó vừa có chỗ trượt tuyết vừa có thễ đi shopping vòng vòng . Còn có bán đồ ăn nữa . Tiên và Thy bước vào trong, đanh định vào mướn giày thì Thy thấy Vicky với vài người bạn ỡ đó . Vicky cũng nhìn thấy Thy. Cô nhỏe miệng cười . Thy không nói gì với Tiên, cô đi thăng lại bên Vicky. Vicky giới thiệu Thy với vài người bạn . Tiên ỡ bên đó nhìn qua, cô cảm thấy không được thoải mái . Thy nói với bạn Vicky

-May i borrow Vicky for a while?

-Sure, but u have to return her back

Thy mỉm cười

-I will

Nắm tay Vicky đi lại bên Tiên. Thy giới thiệu

-Đây là Vicky, người yêu của Thy

Rôi quay sang Vicky, Thy nói

-Đây là Tiên, bạn của Thy. Người mà Thy đã nói với em

Vicky chào Tiên, và cô thấy đâu đó trong nụ cười của Tiên là một sự giã tạo . Cô không có ấn tượng tốt với Tiên một chút nào hết . Nhưng dù sao cũng là bạn của Thy, Vicky im lặng

-Em có muốn đi với Thy và Tiên không?

Vicky lắc đầu

-Em lỡ hứa với bạn rồi, hôm nay em về nấu cơm đợi Thy

-Okay, vậy Thy trả em về với bạn em

Khi Vicky bỏ đi rồi, Tiên quay sang hỏi Thy

-Thy quen với Vicky lâu chưa ??

-Nếu mà nói quen biết thì quen từ khi còn nhỏ, nhưng mới gặp lại đây thôi

-Thy có yêu Vicky không??

Thy vừa mang giày vừa trả lời Tiên

-Có

Thy đứng lên, cô bước đi lại chỗ trượt tuyết . Tiên nhìn theo trong đầu mưu tính một cái gì đó

Về nhà, Vicky tranh thủ nấu ăn xong, cô đi tắm . Nhìn đồng hồ đã 7 giờ tối rồi mà Thy vẫn chưa về . Vicky điện thoại cho John. John là một người bạn rất thân của Vicky và đang làm về điều tra những vụ án giết người . Vicky muốn biết rõ thêm về cái chết của Nhã Tịnh . Và cô biết John sẽ giúp được mình .

-Hello John

-hi Vicky, Vicky khỏe không?

-Vicky khỏe lắm, cảm ơn John, John thế nào ?

-JOhn cũng vậy ? Vicky gọi JOhn có chuyện phải không?

-Uhuh, Vicky muốn hỏi về một vụ án của một người bạn đã xãy ra mấy năm về trước rồi

-Vụ án ? Người đó tên gì ??

-Cô ta tên Shanna . Đã bị 2 người đàn ông giết trong một khu rừng

-Ồ, John nhớ rồi . Vụ đó đã đóng rồi, sao Vicky lại muốn biết ?

- Vicky chỉ muốn biết vì sao cô ta chết và chết như thế nào

-Okay, John sẽ cho Vicky cái case number, và nói rõ cho Vicky hơn

-----

----

----

----

---

-Cảm ơn John, bye

Bây giờ Vicky mới biết lý do vì sao Nhã Tịnh chết . Cô nghe bàng hoàng . Đúng là trên đời này có nhiều thành phần con người khác nhau, thật tàn nhẫn . Nhưng theo cách nói của John thì 2 người đàn ông đó không phải bắt cóc Nhã Tịnh, mà Nhã Tịnh đã đến chỗ đó . Vicky không hiểu vì lí do gì một mình Nhã Tịnh mà đi vào rừng sâu như vậy . Thy nói phải tra thù, có phải còn có những uẩn khúc xung quanh nữa không? Không hiểu vì sao Vicky lại cảm thấy mình bị cuốn vào câu chuyện này . Cô cũng muốn tìm ra người đứng phía sau nếu thật sự là có . Và Vicky nhớ lại, lúc cô bị Trâm bắt giữ, Thy đã nói rằng sẽ không tha cho Trâm nếu như Thy tìm ra nguyên nhân cái chết của Nhã Tịnh . Không lẽ chuyện này có liên quan đến Trâm? Vậy được rồi, Vicky sẽ bất đầu điều tra từ nơi Trâm. Nhưng Vicky phải dấu Thy, nếu Thy biết được lại càng rắc rối . Ngẫm nghĩ một lúc, Vicky gọi điện thoại cho Trâm

-Hello Trâm

-Wow Vicky, how are you

-Good thanks. Trâm nè, ngày mai chúng ta đi ăn sáng nhé

Giọng Trâm hớn hỡ

-Okay liền, mai Vicky không có lớp sao?

-Không, Vicky chĩ có lab thôi mà nghi cũng không sao

-Vậy thì tốt quá, mấy giờ chúng ta đi

-Cỡ 9 giờ qua đón Vicky nhé

-Okay, 9 giờ Trâm qua đón Vicky

-Vậy mai gặp, bye Trâm nhé

-hmm, chúng ta nói chuyện chút được không?

-Mai sẽ nói chuyện với Trâm, Thy về rồi, Vicky đi ăn cơm với Thy đây, bye

-Bye Vicky

Vicky cúp phone và đi ra ngoài . Thy đã về . Vicky đi lại lấy giõ và chìa khóa xe từ tay Thy. Cô đem vào phòng và nói với Thy

-Chị muốn ăn cơm trước hay tắm trước ??

Thy uể oải

-Chị mệt quá, chỉ muốn ngủ thôi

Vicky đi ra, cô nhỏ nhẹ

-Đi cả ngày cho nên mệt đó, đi tắm rồi ra ăn cơm với em. Em đói quá, đợi Thy cả buổi

Thy vút má Vicky

-Xin lỗi em, chị cố gắng về rồi, nhưng lại có chuyện đột xuất

-Người ta nhõng nhẽo đòi chị ỡ lại phải không?

Thy mệt nhưng nghe giọng điệu của Vicky cô cũng phì cười

-Làm gì có, bệnh nhân của chị gọi chị, nên tới giờ mới về . Sao em không ăn trước

-Ăn một mình giống như ăn cơm tù, với lại em biết Thy về không có em ăn cùng Thy sẽ không ăn đâu. Giờ Thy đi tắm đi. Em cho Thy 30 phút thôi, lẹ lên, nếu quá giờ sẽ bị phạt đó

Vicky đẩy vai Thy vào toilet

-Chị chưa lấy quần áo

-Em đã đễ sẵng cho chị rồi

Thy quay lại hôn vào má Vicky

-Cảm ơn em

Vicky đi xuống bếp, cô dọn đồ ăn ra. Chỉ đơn giãn món canh cải nấu với tôm tươi . Cá chiên và một chén nước mắm . Vì Vicky chỉ có thễ nấu như vậy thôi. Không hiểu sao Vicky rất giỏi trong các việc khác, nhưng cô lại không có khiếu nấu ăn. Thy đi ra ngoài, thấy Vicky đứng ngắm những món ăn trên bàn thì không khỏi ngạc nhiên

-Vicky, em làm gì vậy ??

Vicky hết hồn cô quay lại

-Thy ra không nói tiếng nào làm em xém đứng tim

-Tại Thy thấy em cứ ngắm hoài những món ăn đó

-Đâu có gì, tại em thấy chỉ có thễ nấu như vậy cho Thy thôi. Em thấy mình hư ghê

Thy nhìn nhưng món ăn trên bàn và nói

-Đâu có, nhìn rất ngon . Đễ Thy ăn thữ

Thy ngồi xuống và cầm đủa . Thy ăn một cách ngon lành . Vicky thì nhìn Thy coi thữ Thy có biểu lộ gì không. Thấy Vicky nhìn mình hoài, Thy đưa tay sờ mặt mình

-Mặt chị dính gì hả

Vicky lắc đầu , Thy nhíu mài

-Sao lại nhìn chị vậy, em nói đói mà

-Tại thấy Thy ăn ngon miệng quá nên em nhìn

Thy cười lắc đầu

-Ăn đi rồi đi ngũ , gần 10 giờ rồi

-Em biết rồi

Vicky cầm đủa lên ăn. Vicky định nói gì đó, nhưng thấy Thy im lặng, cô cũng im lặng luôn. Ăn xong, Thy rữa chén, còn Vicky đi vô phòng . Cô nằm xuống giường định đợi Thy, nhưng buồn ngủ quá, cô ngủ thiếp đi

Sáng thức dậy, Thy hôn lên trán Vicky và thì thầm

-Thy đi làm nha em, hôm nay Thy sẽ về trễ

Vicky còn ngáy ngủ, vòng tay ôm cỗ Thy

-okay

Ôm Vicky một hồi, Thy gỡ tay Vicky ra

-Thy đi đây, Thy gọi cho em sau

Đợi Thy ra khõi cữa rồi, Vicky uể oải nhìn đồng hồ, đã 8 giờ sáng rồi, cô ngồi dậy đi vào restroom. Còn một tiếng nữa là Trâm đến rồi . Vicky tắm rữa xong chọn cho mình một bộ đồ và đi ra ngoài . Trâm đã đứng ngoài xe đợi Vicky tự lúc nào

-Sao Trâm đến sớm vậy ? Chưa tới giờ mà

Trâm cười

-Trâm đến lúc 8 giờ 15. Không dám gõ cữa vì sợ làm Vicky thức giấc .

-Sorry nha, Vicky không biết

-Ồ đâu có gì mà sorry, hồi tối Vicky ngủ ngon không? Trâm hồi hộp quá ngủ không được

Vicky cười không nói, Trâm mỡ cữa xe cho Vicky vào .

-Chúng ta đi đâu đây Vicky

Vicky rờ bụng và nói

-Không biết sao Vicky thấy đói, chúng ta đi ăn nhé

-Okay, hôm nay sẽ chiều Vicky hết

Nghe cách nói chuyện của Trâm, Vicky cảm thấy rằng mình đang đi quá đà . Cô sợ Trâm sẽ gieo cái mầm hy vọng trong lòng . Nhưng nghĩ đến Thy và Nhã Tịnh, Vicky lại thấy lòng bình thản lại . Trâm thật sự nguy hiểm hơn Vicky tưỡng nhiều

-Ăn ỡ đây nhé, đồ ăn sáng ỡ đây ngon lắm

Vicky và Trâm đi vào quán ăn. Trâm nhìn Vicky một hồi vả hỏi

-Sao lại có nhã ý mời Trâm đi ăn vậy

Vicky hỏi lại

-Trâm không thích ?

Trâm xua tay

-Không có đâu, Trâm rất vui, chỉ là không biết vì lí do gì thôi

Vicky nhún vai

-Đi ăn với một người không nhất thiết phải có lí do

Trâm im lặng, không hiểu sao trước mặt Vicky, Trâm không bộc lộ được tính cách sư tỷ của mình . Đô ăn được mang ra, Vicky nhắm mắt lại hít một hơi, đây là thói quen Vicky vẫn thường làm . Thy nói rằng đó là một thói quen rất dễ thương. Trâm cũng nhìn cữ chỉ đó của Vicky. Vicky quên mất ra (ng` trước mặt cô không phải là Thy cho nên đừng quá tự nhiên. Cầm đủa lên, Vicky ăn một cách ngon lành . Trâm lâu lâu liếc nhìn Vicky . Vicky biết nhưng cô không quan tâm. Ăn xong Vicky đề nghị

-Chúng ta ra biển nhé, lâu rồi Vicky chưa đi

-okay

Trâm lái xe về hướng biển, cho xe vào cãi đâu, Vicky và Trâm ra ngoài đo dạo

-Trâm thích biển không?

-Trâm không thích lắm, nhưng không ghét

Vicky cười cười, Trâm tiếp

-Biển có gì thu hút Vicky sao?

Vicky lắc đầu

-Biển dản dị, nhưng đôi lúc lại không nồng nàn, biển hiền hòa, nhưNg đôi lúc lại rât dữ dội, có lẽ cái đó thu hút nhiều người . Biển là tất cả của mỗi tính ngườI gòm lại . Ỡ bên biển, mình bọc lộ được con nguòi thật của mình . Mình có thễ khóc với biễn mà không thễ khóc vớI ai đó, mình có thễ la thật to cho biển nghe mà với ngừoi khác mình làm không được, vậy Trâm nghĩ biển có thu hút không?

-Trâm không có được cái sâu sắc đó để hiễu

Vicky im lặng, mắt vẫn nhìn nhữNg con sóng đánh vào

-Trâm quen với Thy lâu không??

-Trâm quen với Thy lâu rồi

-Vậy à

-Sao Vicky lại hỏi chuyện này

Vicky quay lại cô nhìn thật sâu vào măt Trâm. Trâm không dám đối diện với ánh mắt đó, quay nhìn chỗ khác . Vicky mỉm cười

-Vicky hỏi thôi, vì những câu hỏi bâng quơ . Ồ mà chắc Trâm biết Nhã Tịnh há

Trâm giựt mình

-Sao Vicky lai hỏi những cái chuyện này

Vicky lấy tay sũa lại những cọng tóa bị gió thổi

-Không có, Vicky chỉ hỏi thôi.

-Thy ăn hiếp Vicky, hay Thy không yêu Vicky, chỉ đem Vicky làm vật thay thế

Vicky cười lớn

-Trâm nói chuyện giống phim quá

Trâm giữ tay Vicky

-Có phải Thy biết Trâm thích Vicky cho nên mới cua Vicky trả thù Trâm không?

Vicky hất tay Trâm ra

-Vicky không thích ai đụng mình như vậy, Trâm đánh giá mình cao quá đó, Thy không phải là người như vậy . Mà Thy thù Trâm chuyện gì

-Vì Trâm ...

Trâm im lăng không nói nữa

-Trâm sao?

-Không gì, chuyện dài dòng lắm

-okay, không muốn nói thì Vicky không ép .

Cả hai im lặng thì có một người đi lại bên Trâm, Trâm ngạc nhiên

-Hương, sao lại ỡ đây

Hương nhìn Vicky rồi cười

-Hương ỡ đâu cũng được mà, người yêu mới hả Trâm

-Hương muốn gì

-Từ từ, Trâm nhớ Nhã Tịnh chứ, chúng ....

Hương chưa nói xong, Trâm kéo Hương đi ra xa, họ nói gì đó Vicky không nghe rõ, nhưng Vicky biết là liên quan đén Thy vì lúc nãy Hương có nhắc đến Nhã Tịnh . Như vậy Vicky tìm hiểu chuyện Nhã TỊnh trên người Hương có lẽ hay hơn.. Hình như Trâm và Hương cãi nhau. Vicky giã bộ như không nghe và không quan tâm. Khi cả hai đi lại, Hương nhướng mắt nhìn Vicky . Cái mặt hớn hỡ có lẽ đã cãi thắng Trâm. Vicky liếc nhìn bản số xe của Hương, nhẫm cho nhớ . Tối nay Vicky sẽ gọi John. Vicky quay sang hỏi Trâm

-Không sao chứ

-Không sao cả, đợi Trâm gọi phone tí nha

Trâm đi gọi phone và Vicky nghe thoang thoáng là xữ nó đi, Vicky đoán chắc có lẽ là sử Hương. Không đễ Hương bị gì được, Trâm chưa nói xong, Vicky giã bộ đau bụng, Trâm cắt ngang và chạy lại

-Vicky sao vậy ?

-Vicky đau bụng quá

-OKay. vậy chúng ta về nhà Trâm nha, nhà Trâm có thuốc

Vicky gật đầu , Trâm lại đỡ Vicky vào xe và cho xe chay thẳng về nhà mình .

Về đến nhà Trâm, Trâm dìu Vicky bước vào trong. Để Vicky ngồi trên sofa, Trâm đi lấy thuốc , Vicky than thầm, thật ra Vicky đâu có đau bung mà còn rất là ghét thuốc, phải làm cách nào đễ khỏi phải dùng viên thuốc đó mới được . Khi Trâm đem lại ly nước và viên thuốc Vicky nói

-Trâm cho Vicky viên kẹo nhõ nhé, Vicky uống thuốc xong cần viên kẹo

Trâm mỉm cười và đi vào phòng . Còn ỡ ngoài này, Vicky uống nữa ly nước và mỡ viên thuốc ra, cô đỗ bột của Viên thuốc vào ly nước và khoái lên . Trâm đi ra và đưa viên kẹo cho Vicky, cô mỡ ra và bỏ vào miệng . Trâm ngồi xuống bên cạnh

-Vicky đỡ không? Vô phòng Trâm ngủ chút , rồi Trâm nấu cháo cá mình cùng ăn nhé

Vicky gật đầu . Cô cũng muốn vào đó coi thữ, có khi cô sẽ tìm ra được gì đó . Đợi Trâm ra khỏi phòng rồi, Vicky ngồi dậy . Cô quan sát căn phòng của Trâm. Sao lại có hình của mình nhiều vậy nhĩ, thiệt là hết nói nỗi . Nghe tiếng chân ỡ ngoài đi gần lại , Vicky giã vờ nằm xuống giường và nhắm mắt lại . Trâm đi vào, nhìn thấy Vicky đang ngũ nên đi ra ngoài khép cữa lại . Vicky ngồi dậy, cô đến bên bàn và mỡ học tủ ra. Có rất nhiều thứ, cô cũng không biết mình đang tìm gì nữa . Chỉ biết là cái đó có thễ giúp cho Thy. Đơn giản là vậy thôi. Cô nhìn thấy một xấp hình của Trâm ngày xưa. Trong hình có Thy, Trâm, Nhã Tịnh, Tiên và Hồng . Họ đang cười thật tươi. Bây giờ mà nhìn vô có ai biết họ là bạn . Giờ Thy chỉ có Tiên và Hồng là bạn . Vicky muốn tìm hiểu sự rạn nức giữa Thy và Trâm. Chắc có dính dáng đến cái chết của Nhã Tịnh . Thấy cái phone của Trâm còn dang dỡ trên bàn, Vicky bấm lên, cô hy vọng tìm ra sô của Hương.

-À đây rồi

Vicky la lên và cô vội bịt miệng lại . Trâm mà nghe được là chết . Vicky bấm số phone của Hương vô số máy mình . Vicky tiếp tục lục qua những hộc bàn khác mà cô không tìm ra được gì hết . Nhìn qua bên kia, Vicky thấy một cái tủ, Vicky đi lại mỡ ra nhưng không được, phải cần chìa khóa, làm sao đây? Chìa khóa nằm đâu. Chắc là nằm chung với chìa khóa xe của Trâm vì Vicky thấy nguyên một chùm chìa khóa đi chung với chìa khóa xe. Nhưng Trâm đã đễ nó trên bàn . Vicky đi lại nằm lên giường, cô suy nghĩ làm cách nào đễ lấy được cái chìa khóa đó . Thiệt là khó khăn. Đang còn suy nghĩ thì điện thoại vang lên . Nhìn số phone, là của Thy, Vicky nũng nịu

-Thy

-Chào em Vicky

-Thy về chưa ??

-Hôm nay Thy không về được, em ỡ nhà một mình nhé

Vicky chợt nghĩ ra, Thy không về thì tốt rồi, cô sẽ ỡ lại nhà Trâm và tìm cách lấy chiếc chìa khóa đó .

-Dạ, mai Thy về mấy giờ

-ChiỀu mai Thy về nhé

-Okay

-Bye em

-Bye Thy

Tắt phone với Thy xong cũng là lúc Trâm đi vào . Vicky giã bộ nhắm mắt . Cô muốn coi Trâm làm gì . Trâm thấy Vicky ngũ và cô đi lại ngồi xuống cạnh bên, lấy tay xoa má Vicky. Cảm thấy ghê tỡm với cái đụng đó, Vicky giã bộ trỡ mình, sợ Vicky thức giấc Trâm đứng dậy, nhưng vẫn thấy Vicky ngủ, Trâm an tâm hơn. Cô đi lại bên chiếc tủ và lấy cái chìa khóa từ cỗ ra . Thì ra Trâm đã lấy chiếc chìa khóa và đeo vào cỗ như giây chuyền . Vicky cố hé mắt ra nhìn coi trong đó có gì, nhưng cô không thấy gì hết . Vậy là hy vong lấy chìa khóa của cô thật mong manh. Làm cách nào lấy chìa khóa từ cỗ Trâm ra đây. Vicky mỡ mắt ra

-Hi Trâm

Nghe tiếng Vicky Trâm giựt mình đóng tủ lại

-Vicky dậy rồi hả , Trâm nấu cháo xong rồi chúng ta ra ngoài ăn nhé .

Vicky gật đầu và giã bộ nhăn mặt

-Còn đau hả

-Còn chút xíu, mấy giờ rồi Trâm? Vicky phải đi về

-Tối nay Thy có ỡ nhà với Vicky không?

Vicky ngạc nhiên khi nghe Trâm hỏi vậy, nhưng cô coi như không hề nhận ra

-Không có, Thy bận rồi, không có về

-Hay là Vicky ỡ lại đây nhé, chứ đau bụng như vậy về nhà không có ai Trâm không an tâm

May quá Trâm mỡ miệng trước rồi, Vicky ngẫm nghĩ một hồi rồi đống ý

-Vậy cũng được, làm phiền Trâm nhé

Trâm hớn hỡ ra mặt

-Có gì đâu nè, nếu Vicky mệt, Trâm đem cháo vô đây ăn nhé

-Không cần đâu, chúng ta ra ngoài ăn đi

Vicky bước xuống, cô đi từng bước thật nhẹ ra ngoài . Đang ngồi ăn với Trâm thì có tiếng chuông . Trâm đi ra mỡ cữa . Đàn em của Linh ùa vào . Vicky nhìn thấy trong đám họ có cả Hồng . Vicky vẫn cứ ăn phần ăn của mình . Thấy Vicky ỡ đây, Hồng và Mẫn Trinh rất ngạc nhiên, nhưng cả hai không nói gì, Trâm ra hiệu cho họ lên phòng khách . Hình như có Vicky nên họ không nói gì với nhau cả . Vicky có rất nhiều câu hỏi trong đầu mà cô cần phải tìm hiểu . Trâm đi xuống, thấy Vicky không hỏi gì Trâm nói

-Sao Vicky không hỏi Trâm họ đến đây làm gì ???

Vicky nuốt cháo trong miệng của mình và nói

-Cần thiết sao??

-Không phải chỉ là không thấy tò mò sao?

-Không

-hmm, okay vậy thôi, đây cũng là lí dzo vì sao Trâm rất thích Vicky

Vicky muốn chấm giứt câu chuyện, cô đi lại bỏ chén vào bồn, định rữa, nhưng Trâm ngăn lại

-Đễ Trâm làm

Vicky thã chén rạ

-OKay, nếu Trâm muốn

Vicky đi lên phòng khách, cô mỡ Tv lên coi, trương trình không có gì hết, nhạt nhẽo . Cô lên phòng Trâm, thấy cuốn phim imagine you and me, Vicky bỏ vào coi. Trâm cũng lên tới, cô lấy cho Vicky bộ đồ và nói

-Vào thay ra đi cho khỏe, có khăn tắm sạch trong đó . Có cả bàn chãi đánh răng và mấy thứ khác đều mới hết

-Cảm ơn Trâm

Vicky vào phòng tắm . Còn lại một mình Trâm suy nghĩ , đã lâu rồi cô không có đem ai về nhà . Mặc dù có nhiều người theo, nhưng không hiểu sao chỉ có Vicky là Trâm có cảm tình mà thôi. Nếu Vicky ỡ luôn với mình thì hay biết mấy . Trâm mỉm cười . Nhất định cô sẽ trinh phục được Vicky.

Tắm rữa xong, Vicky đi ra, nhìn Vicky trong bộ đồ ngủ màu trắng như một thiên thần . Thấy Trâm nhìn mình, Vicky nói

-Nhìn quá Vicky sẽ ngại lắm đó

Trâm ngượng cúi xuống .

-Vicky nằm ngoài nhé, VIcky không quen nằm trong .

Vicky nói dối , cô chỉ muốn nằm ngoài cho dễ dàng làm công việc của mình dự tính mà thôi.

-Okay

Trâm xích vô và Vicky nằm xuống . Vicky lấy remote control và mỡ lại bộ phim lúc nãy . Coi được một lúc, Vicky thấy Trâm gát tay qua bụng mình, Vicky lấy tay Trâm xuống . Chắc là ngủ rồi . Nhìn chiếc chìa khóa ỡ cỗ Trâm, Vicky gỡ cái móc của sợi giây chuyền ra, cô lấy chiếc chìa khóa và đi nhẹ nhẹ lại bàn, cô lấy tờ giấy và vẽ theo đường chiêc chìa khóa . Như vây là được rồi . Cô có thễ copy một cái y chang. Đi lại đeo chiếc chìa khóa vào cỗ Trâm, Vicky đi xuống giường, cô muốn gọi cho Thy. Vì Vicky nghĩ chắc Trâm đã theo dõi Thy. Đang bấm bấm cái phone thì Vicky nghe tiếng Trâm

-Vicky làm gì đó

Chết, tờ giấy có vẽ chìa khóa vần còn trên tay Vicky. Nếu Trâm đi lại gần thì ẽ thấy, Vicky phải làm sao đây.

Vicky còn chưa biết phải làm sao thì có tiếng chuông cữa, Trâm đi ra ngoài coi . Vicky thỡ phào, cô bỏ tờ giấy vào túi áo và đi theo Trâm ra ngoài . Thấy Thy đứng trước cữa, Trâm nhăn mặt còn Vicky nỡ nụ cười thật tươi.

-Thy

Thy nhìn Vicky rồi nhìn Trâm nói

-Xin lỗi Thy qua trễ quá, Thy qua đóng Vicky

Thy nhìn Vicky với cai nhìn dịu dàng

-Em vào lấy đồ rồi chúng ta về

Trâm bực lắm nhưng không làm gì được, cô không có cái quyền giữ Vicky lại bên mình . Vicky chạy vội lên lầu, cô thay lại bộ đồ lúc chiều và lấy tờ giấy ra khõi túi áo bõ vào túi quần Jean của cô. Đi xuống dưới, cô nói với Trâm

-Cảm ơn Trâm chăm sóc cho Vicky hôm nay nhé, bye

-Không có gì , bye Vicky

Thy đi lại nắm lấy bàn tay của Vicky và đi ra ngoài . Vào trong xe, Vicky quay sang hỏi Thy

-Sao chị biết em ỡ nhà Trâm mà qua đón vậy ??

Thy lái xe thật nhanh trả lời

- Không phải chỉ mình Trâm biết theo dõi Thy. Và Thy luôn luôn cho người bảo vệ em . Bâ giờ cho chị biết tại sao em lại ỡ nhà Trâm?

Vicky im lặng, cô không biết phải trả lời Thy làm sao và cô cũng không muốn nói dối Thy. Thấy Vicky im lặng, thy tiếp

-Tại sao không trả lời Thy

-Em không biết trả lời làm sao mới đúng

-Vậy trả lời sự thật đi

Vicky cắn môi, cô nói thật nhỏ

-Em qua điều tra

-Hả ? Thy có nghe lầm không? Em đi làm gì ??

-Thì em đi điều tra

-Haha em điều tra? Em học cảnh sát hồi nào sao Thy không biết vậy ?

-Sao lại cười em? Em chỉ muốn giúp Thy

Thy nghiêm giọng

-Em có biết mình đang làm gì không? Em đã đi quá cái mức của em rồi ? Và chuyện của Nhã Tịnh, Thy biết lo.

Vicky vừa giận vừa buồn cô nói

-Em biết Thy là người mạnh mẽ, nhưng người mạnh mẽ đôi lúc cũng cần phải có người nâng đỡ mỗi khi cần thiết, em hy vong em sẽ là người đó trong mỗi lúc Thy cần đến . Em biết Thy là một người thông minh. Chỉ có những người thông minh mới xứng đáng với Thy. Em không biết cung không dám nhận mình thông minh. Nhưng em muốn được chia sẽ với Thy. Đừng đễ em cảm giác rằng Thy đang rất xa em. Vậy Thy hãy cho em biết em có làm sai không?

-Em không có làm gì sai vì tất cả những gì em làm đều xuất phát từ tình yêu em dành cho Thy. Nhưng em có hiểu cái cảm giác của Thy nếu như Thy mất em không? Vậy em cho Thy biết Thy cấm em có sai không?

-Tại sao lại mất em?

-Vì em không hiểu con người của Trâm đâu, và những người bên cạnh Trâm khôNg đơn giản một chút nào


-Nhưng em ...

Vicky định nói với Thy là cô đã sắp tìm ra được một chút manh mối rồi và định nói về Hương, nhưNg Thy đã cướp lời cô

-Thy hy vọng em nghe lời Thy. Sống ngoan, cho Thy một ít thời gian nữa . Có được không??

Vicky không trả lời, cô không muốn hứa những cái mà cô biết mình không làm được

-Em hứa đi

Không muốn Thy lo lắng, Vicky đành gật đầu

-Em hứa, chỉ cần Thy biết là có một người mỗi đêm chờ Thy về và biết Thy an toàn là được rồi

Thy xiết chặt tay của Vicky và đặc nó vào vị trí trái tim mình

-Lấy suy nghĩ của Thy làm giấy, lấy trái tim Thy làm viết, sẽ ghi lên tình yêu Thy dành cho em, có biết không

Vicky ngã đầu vào vai Thy. Cả hai im lặng . Đường về như ngắn lại . Nhưng Thy không vẫn không biết trong đầu Vicky đang nghĩ gì . Vì Thy cứ tưỡng rằng Vicky ngoan ngoãn nghe lời cô, nhưng không phải vậy . Vicky đang toan tính một chuyện khác mà cô không nghĩ sẽ cho Thy biết .

Từ hôm đó trỡ về, Vicky không có động tịnh gì hết . Cô muốn im lặng mấy ngày đễ Thy không có nghi ngờ mình . Như vậy cũng tốt, Vicky có thễ suy nghĩ thêm về việc điều tra của mình . Tuần này Vicky được nghĩ một tuần spring break. Cô muốn dùng một tuân thời gian này đều tra một cái gì đó mới mẽ hơn. Cô gọi cho John và hỏi về Hương. Thì ra Hương cũng là một trong nhóm băng đản ngày xưa rất có tên tuổi . John nói với vicky đừng có dính dáng đến chuyện này, vì nó không tốt cho cô. Sau khi đều tra vài điều, Vicky biết rằng Hương đi làm ỡ "Devil Bar" mỗi đêm. Đợi tối đến, Vicky đi đến đó . Cô chỉ đi một mình . Vicky đi vào trong. Ngừoi phục vụ dẫn cô lại bàn và cô gọi vài chai beer. Vicky quan sát xung quanh. Một chỗ phức tạp . Vicky ngước lên và thấy Hương đang nhìn mình . Cô ngó lơ . Hương đang đi về hướng của cô. Hương hỏi

-Are you vietnamese?

Vicky gục đầu và vẫn uống chai beer của mình

-Bạn nhìn quen lắm, mình đã gặp nhau rồi phải không

"Đúng là kém trí nhớ " Vicky nghĩ thầm, cô lắc đầu rồi nói

-Hình như chúng ta chưa quen biết

Hương ngồi xuống không đợi sự đồng ý của Vicky

-Mình tên là Helen, còn bạn ??

Vicky bây giờ mới nhìn thẵng vô mắt của Hương, cô nói chậm rãi

-Helen không cần phải làm việc sao ngồi đây?

Hương cười nhún vai

-Không cần thiết, có người khác làm mà

Vicky cười, trong ánh đèn, gương mặt cô thật dịu dàng, Hương nhìn hoài . Vicky không thích cái nhìn đó một chút nào . Nó làm cho cô ghê tỡm, cái nhìn không khác gì Trâm nhìn cô. Say đắm nhưng đầy dục vọng

-Vậy chắc Helen là bà chủ

Hương tự nhiên cầm chai bia lên uống và hỏi Vicky

-Không ngại chứ

Vicky lắc đầu, Hương nuốt ngụm bia trong miệng của mình và tiếp tục câu chuyện

-Tên bạn là gỉ ? Mình vẫn chưa được biết

-Vicky

Hương lập lại

-Vicky, tên dễ thương lắm, dễ thương như con người của Vicky vậy

Vicky cười giòn tan. Không biết vì bia hay vì ánh đèn mà hai má của Vicky ừng hồng

-Nếu người khác nghe Helen nói vậy, họ sẽ nghĩ Helen đang tán tỉnh Vicky đó

Helen đá long nheo và cầm tay Vicky

-Nếu mà Helen muốn cua Vicky thì Vicky nghĩ sao?

Vicky bẽ ngón tay Hương ngược lại, Hương la lên

-Đau quá, sao Vicky lại làm vậy

Vicky giải thích

-Đây chỉ là một chút đau nhỏ thôi, Helen đã chịu không nỗi rồi, vậy đòi cua Vicky hả

Hương cầm ngón tay của mình nhìn Vicky như không hiểu, Vicky hất mái tóc về phía sau nói tiếp

-Vì Vicky là hoa đã có chũ, nếu Helen mà cua Vicky sợ người yêu của mình sẽ ra tay với Helen đó, như vậy lúc đánh nhau, sẽ làm Helen bị thương và đau hơn như vậy nữa

Hương bây giờ mới vỡ lẽ ra

-Tại người yêu Vicky không biết Hương là ai chứ nếu biết thì không dám đánh Hương đâu

-Đễ coi sao

-Mà nè, có người yêu rồi, sao Vicky lại đến đây uống một mình

Vicky đượm buồn

-Vì thích sự cô đơn

-Ai lại thích sự cô đơn kì vậy

-Vì Vicky là một người kì cục, đơn giãn mà

-Vicky ỡ đây lâu chưa

-Cũng không lâu lắm

Hương đưa chiếc khăn lau tay cho Vicky

-Vicky õ đâu vậy ? có thễ cho Huơng số phone không?

Vicky kêu Hương đưa phone của Hương cho cô và bấm số của mình vào đó .

-Được rồi nè

Hương cầm lấy và bỏ vào túi

-Cảm ơn Vicky nhé

Rồi bây giờ Vicky mới vô đề

-Ồ mà Helen nè, Helen biết ai tên Nhã Linh không ??

Hương giật mình theo câu hỏi của Vicky

-Helen có quen một người tên Nhã Linh, nhưng không biết có phải người mà Vicky quen biết không

-Người đó có người chị tên Nhã Tịnh đó

-Ồ đúng rồi, mà Vicky hỏi có gì không vậy ??

-Không có gì, tại Vicky quen với Nhã Linh mà lâu rồi không gặp, nên không biết đễ liên lạc . Ỡ đây người Viẹt Nam cũng không nhiều, nên Vicky hỏi thữ thôi

-Người này thì helen biết, chị của cô ta chết rồi

Vicky giã bộ ngạc nhiên

-Vậy hả ? Chết khi nào vậy ?

-Chuyện dài dòng lắm Vicky ơi, chị người ta chơi cho nên chết

-Bị người ta chơi?

-Đúng rồi đó

-Helen biết người nào sao

Hương đang định trả lời thị Vicky thấy đàn em của Trâm ỡ ngoài đi vào . Có cả Mẫn Trinh. Họ đi lại và đập phá đồ lung tung. Hương tức giận đứng dậy . Cô nói với Vicky

-Vicky về trước đi, Helen có chút chuyện rồi

Hương đi lại chỗ họ, không những Vicky đứng lên mà cả khách ỡ đó cũng đứng lên nữa . Họ đi ra về hết . Vicky tiếc rẽ, cô sắp có thu hoạch rồi, nhưng lại bị hụt . Thôi thì đi về, cô không muốn đám đàn em của Trâm về cho Trâm biết thấy cô ỡ đây, như vậy rất bất tiện

Còn về phần Thy, cô biết với tính tình của Vicky, Vicky không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu, nhưng phải chịu thôi. Vì cô còn phải lo nhiều chuyện khác nữa . Hôm nay Thy gỡ đi một số hồ sơ cho Vinh người bạn luật sư của mình . Thy muốn Vinh và Adam đi tìm lại tất cả mọi bằng chứng ngày xưa của Nhã Tịnh giùm cô. Đêm nay, Thy muốn đi tìm thắng mặt xẹo . Vì hai người bị bõ tù ngày xưa chính là cùng chung đám với Thắng . Cô không tin là Thắng không có dính dáng đến . Lái xe đến cái ỗ . Đúng là nơi chỉ dành cho đàn ông nhiều hơn. Phụ nữ như cô thì sao nhỉ . Đâu phải không có đàn bà đi tìm gái, với lại nơi đây là nơi phục vụ cho những người ghiền thuốc . Không phải ngày xưa cô cũng đã thữ qua rồi sao. Đậu xe vào một chỗ, Thy đi vội vào trong. Đến cữa người ta hỏi mật mã . Thy trả lời và họ mỡ cữa cho Thy vào . Nơi đây chỉ dành cho những người biết mật mã đễ vô, vì họ sợ cành sát . Các cô gái thấy mặt của Thy, nhưng không ngạc nhiên. Người chủ bước lại hỏi

-Em muốn 1, 2 hay 3??

1 ỡ đây có nghĩa là chỉ muốn uống . 2 là uống và gái . 3 là uống, gái và chích . Thy lạnh lùng đáp

-3

Cô chủ khoát tay một cái, có người lại dẫn Thy vào trong. Cô gái dẫn Thy vào trong một căn phòng, một cái tủ lạnh đầy đồ uống, một ống chích và một cái giường . Cô gái đi lại bên Thy, đưa cho Thy chai bia và định cỡi đồ ra, nhưng Thy ngăn lại

-Khoan đã, chúng ta nói chuyện trước nhé

Cô gái ngạc nhiên nhìn Thy. Ai vào đây mà muốn nói chuyện nhỉ . Nhưng cũng gật đầu vì khách hàng la ` thượng sách mà .

-Chúng ta nói về gì ??

-Em bao nhiêu tuổi

Cô gái trả lời một cách bình thường

-Em 17

Thy cười chua chat

-Em không còn sự lựa chọn khác sao

Cô gái cứ nhìn Thy, một người thật lạ . Nhưng ánh mắt của Thy làm cho cô gái thấy ấm áp

-Đành chịu thôi, em đã quen rồi

-Em có đi học không?

-Dạ em đi học ban ngày, làm ban đêm, cũng muốn thoát ra lắm, nhưng em làm sao đủ tiền trả đễ chuộc thân mình đây

Nhìn cô gái trước mặt, Thy nghĩ đến Nhã Linh. Không biết giờ Nhã Linh đang ỡ đâu. Cô đã đi tìm cả tháng rồi, nhưng không có tin. Thy thỡ dài

Cô gái nhìn Thy và chờ đợi .

-Mình bắt đầu chưa?

-Chúng ta sẽ bắt đầu, nhưng cho chị hỏi, Thắng có ỡ đây hôm nay không?

-Chị nói ông chủ Thắng .

Thy gật đầu

-Dạ có, nhưng ông chũ đang bận

-Em cho chị biết Thắng ỡ đâu được rồi

-Em không dám

Thy trấn an cô bé

-Em đừng lo, cho chị biết đi, không có gì xảy ra với em đâu

-Dạ trên lầu ba phòng số 26, nhưng chị đừng nói là em nói nhé

-Chị biết, Cảm ơn em. Em ỡ đây nhé . MỘt tiếng sau rồi đi ra ngoài làm công việc của em đi

Không đợi cô gái nói gì, Thy đi thẵng ra ngoài . Cô đi lên lầu ba. Đúng là ông chũ có khác, lối đi cũng sang trọng hơn. Thy đứng trước phòng 26 và gõ cữa .

Blogger
Facebook - Comments

No comments...Leave one now

Powered by Blogger.