Trâm đễ quên cái phone trong phòng . Vicky lắc đầu, đi đâu cũng đễ quên đồ . Vicky còn đang đợi Trâm, thì Vicky thấy phone mình có ánh sáng, nhìn lại thì ra Trâm gọi . Vicky không khõi than thầm . Trâm đâu biết rằng, Vicky đang ỡ gần Trâm chưa đầy 3 bước . Gọi cho Vicky không được, Trâm bực dọc , Trâm quăng mình xuống giường . Vicky không hiểu sao Trâm chưa chịu đi. Vicky nhắn tin cho Thục Di trong phone.
" Vicky đang ỡ trong phòng Trâm, đã lấy được cái hộp rồi, nhưng chưa về được, vì Trâm có ỡ đây"
Thục Di nhắn lại.
" Đừng lo, Di có cách rồi, khi Trâm đi ra, Vicky hãy tìm cách chạy đi nha".
Sau khi Thục Di nhắn tin, chưa đầy năm phút sau thì có tiếng chuông cữa, Trâm lật đật đi ra, Vicky thấy Trâm đi rồi bèn chạy ra, cô lẽn vào bếp . Trâm ra mỡ cữa, trước mặt cô là một cô gái bán hoa
-hi, do you want to buy some roses?
Trâm bực bội:
-No I don't.
Trâm đóng cữa và đi vào thì tiếng chuông lại vang lên. Trâm lầm bầm:
-Gì nữa đây?
Cô mỡ cửa ra và có người đưa thư:
-Are you Ms. Đặng?
-Yes I am.
-You have a certified mail, please let me see your ID.
Trâm không nghi ngờ gì hết, cô nói:
-Wait here for me, I go get my ID.
Trâm đi lại vào phòng, Vicky thừa cơ hội chạy đi. Trâm đi ra, đưa ID của mình cho người đưa thư, nhưng anh ta lắc đầu:
-Sorry, you're not the one. I'm looking for Ms. Lan Đặng not Trâm Đặng. I got the wrong address, i'm very sorry.
Đợi người đưa thư đi rồi, Trâm chữi thầm rồi đóng sầm cửa lại. Trâm đi vào lấy đồ và ra xe chạy đi.
Còn Vicky sau khi ra khõi nhà Trâm, cô lái xe vội về nhà . Trong lòng cô bây giờ vẫn còn hồi hộp, Vicky nhắn tin cho Thục Di " Thank you Thuc Di"
Vicky nhìn chiếc hộp bên cạnh, Vicky không biết bên trong chứa gì, nhưng có lẽ quan trọng lắm . Vicky muốn đi về thật nhanh đễ khám phá.
Thy ỡ chổ làm nhưng cô không tài nào tập trung được . Lời nói của Vicky về cái chết của Nhã Tịnh vẫn còn trong tâm trí cô. Chuyện này không phải Thy không biết, nhưng mỗi khi nghĩ đến vẫn không làm cho cô khõi bàng hoàng. Thy nhắm mắt lại, cô suy nghĩ nếu như mình nằm xuống như Nhã Tịnh có phải thanh thản hơn không? Bây giờ cả Vicky cũng dính đến nữa, đó là điều Thy không muốn một chút nào cả . Thy không muốn Vicky có chuyện gì, nhưng Thy biết Vicky sẽ không chịu ngồi yên nếu như chuyện này vẫn còn chưa giải quyết xong. Thy bóp trán, cô thật sự nhức đầu . Nếu ngày đó Thy không đễ Nhã Tịnh một mình thì có lẽ Nhã Tịnh sẽ không sao cả . Đúng là tại Thy tất cả. Suy nghĩ miên man thì điện thoại reo, Thy uể oải bắt máy.
-Thy à, sao lâu rồi không về mẹ ?
Thy hít thỡ thật sâu rồi trả lời:
-Xin lỗi mẹ, công việc của con nhiều quá.
-Công việc có nhiều cũng nghĩ ngơi chứ, con đừng quên ngày mai là sinh nhật của Khã My đó, con với Vicky tối mai nhớ về.
-Chết rồi, mẹ không nhắc là con quên mất, tối mai con sẽ về.
Mẹ Thy mắng yêu:
-Cô đó, làm việc là quên hết tất cả.
-Con xin lỗi mẹ, mai con về mà.
-Được rồi, đễ mẹ nói với anh chị hai của con và bé My, mẹ đi dạy bé My học tiếng việt đây, chào con.
-Con chào mẹ.
Cúp phone với mẹ xong, Thy nhìn đồng hồ, đã 8 giờ tối rồi, Thy đứng dậy thu xếp giấy tờ thì phone lại reo, Thy tưỡng là Vicky nhưng nhìn lại thì là Tiên, đang lưỡng lự có nên bắt phone không, cuối cùng thì Thy cũng bắt:
-Chào Tiên.
-Hello Thy.
-Gọi Thy có gì không?
-Có gì mới gọi Thy được hả ?
-Thy mệt lắm, có gì nói lẹ đi.
-Thy đến nhà Tiên một chút được không??
Không biết Tiên muốn gì, nhưng Thy vẫn đồng ý:
-Được, chút Thy ghé.
-cảm ơn Thy.
-Không có gì, bye.
-Bye Thy.
Thu dọn mọi thứ xong, Thy cho xe chạy thẳng đến nhà Tiên. Thy sẽ nói rõ với Tiên luôn, cô đã tìm được cái mình muốn tìm từ Tiên rồi và cô không muốn dính líu đến Tiên nữa. Thy đậu xe trước nhà Tiên và mỡ cữa đi vào . Thy đi thẵng vào trong. Cô đã quá quen thuộc với chỗ này . Tiên đang nằm trên giường, mắt Tiên nhắm nghiền lại . Thy đi lại dùng tay rờ lên trán Tiên. Nóng quá . Thy đi vào bếp, bắc nồi lên nấu cháo . Rồi Thy quay lại phòng Tiên. Nghe tiếng động, Tiên mỡ mắt ra.
-Thy hả ?
Thy đi lại ngồi xuống cạnh Tiên:
-Là Thy đây.
Tiên mỉm cười, mặt cô nhợt nhạt.
-Tiên mệt quá, Thy ỡ lại với Tiên nhé!
Thy lắc đầu:
-Không, nấu cho Tiên miếng cháo rồi Thy về .
-Tại sao vậy?
Thy đứng dậy, cô nhìn ra cữa sổ . Màn đêm dày đặc:
-Thy nghĩ chúng ta nên nói rõ ràng một chút, Tiên đừng có phí thời gian của mình vào Thy nữa.
Tiên ngồi dậy:
-Tại sao trong trái tim Thy không bao giờ dành cho Tiên một chút nào hết vậy?
Thy cười chua chát:
-Tiên đã đâm vào đó một nhát dao rồi, Tiên không nhớ sao.
Tiên nhíu mày:
-Thy nói vậy là sao? Tiên không hiểu gì cả.
Thy quay lại, cô đi đến bên Tiên, nhìn thẳng vào mắt Tiên, Thy điềm đạm
-Không gì cả . Thy cảm thấy mệt . Cả ngày hôm nay Thy không làm được gì hết.
Tiên nắm tay Thy bóp chặt:
-Nếu bây giờ Tiên nói lời xin lỗi thì có quá muộn không Thy??
-Tiên xin lỗi Thy về điều gì ??
Tiên bối rối:
-À, thì Tiên làm phiền Thy quá đó mà.
-Vậy sao?
Nói rồi Thy đứng dậy:
-Thy về đây.
Tiên ôm Thy sau lưng:
-Tiên yêu Thy, yêu nhiều lắm.
Thy gỡ tay Tiên ra:
-Trái tim Thy dành hết cho Vicky rồi, xin lỗi Tiên, từ nay hãy cố gắng chăm sóc cho mình đi. Thy không thễ giúp Tiên được nữa.
Tiên thoảng thốt . Cảm giác mất Thy làm Tiên đau đớn:
-Không, đừng như vậy được không Thy?
-Tiên bình tĩnh lại đi. Những gì Tiên đang làm hãy dừng lại . Đây là cơ hội cuối cùng Thy cho Tiên
Tiếc lắc đầu, ánh mắt căm phẫn nhìn Thy:
-Tại sao Thy luôn làm cho Tiên phải đau như vậy ?
Thy nghiêm mặt:
-Những cái Thy làm cho Tiên không bằng những gì Tiên làm cho Thy đâu. Thy cố gắng tha thứ cho Tiên đây. Dừng lại đi.
-Không! Tiên không muốn xa Thy.
Thy dứt khoát
-Nếu Vicky có gì, Thy sẽ không tha cho Tiên đâu.
Tiên cười khẫy:
-Nhã Tịnh, Vicky, Tiên thua họ chỗ nào?
Thy nói thẵng:
-Tiên thua họ nhiều lắm chứ, nhất là Tiên thua họ ỡ trái tim.
-Tiên có thể làm Nhã Tịnh biến mất, Tiên cũng có thể làm cho Vicky biến mất như vậy.
-Tiên dám?
-Là do Thy ép Tiên
-Với sức của Tiên sao?
Thy muốn Tiên nói ra người phía sau của Tiên, nhưng Tiên mệt mõi đáp:
-Tiên muốn nghĩ ngơi, Thy cũng hãy giữ gìn sức khoẻ của mình mà bảo vệ cho Vicky.
Thy biết đó là lời thách đấu của Tiên dành cho Thy. Tiên sẽ không bõ qua cho Vicky và Thy biết điều đó. Thy đi về. Cầm cái phone lên, Thy tắt đi cái thu âm. Biết làm như vậy không hay nhưng Thy chỉ còn cách này thôi. Thy muốn biết người nào phía sau Thắng và Tiên. Thy đoán được người đó là ai, nhưng Thy không tài nào tìm ra bằng chứng đễ biết chắc rằng chính là người đó. Thy bấm lại dữ liệu mà Thy đã lấy được từ phone của Tiên qua phone mình, Thy biết Tiên có hẹn với Trâm, Thắng và Hương tại quán bar Devil vào ngày mốt. Thy nhìn đăm đăm về phía trước và cho xe chạy đi. Về đến nhà, Thy đi vào phòng, thấy Vicky đang nằm nhìn cái hộp . Thy đi lại hỏi:
-Em làm gì vậy Vicky?
Vẫn nhìn chiếc họp Vicky đáp:
-Em muốn mỡ nó ra.
Thy cầm lên ngắm nghía.
-Em phải có mật mã, nếu không sẽ không mỡ được đâu.
Vicky chống cằm.
-Em biết, nhưng em không nghĩ ra.
-Thường thì với chìa khoá này, mật mã sẽ là 6 số. Em thữ nghĩ đi.
Vicky lẫm bẫm:
-Em đã thữ tùm lum, nhưng không ra gì cả.
-Sao em không bỏ thữ ngày sinh của em?
Vicky nhìn Thy, ánh mắt cô sáng lên:
-Em quên, thữ xem được không.
Vicky thất vọng:
-Vẫn không được .
Thy ngẫm nghĩ:
-Trâm sinh năm mấy?
-Hình như là 1977
Thy bấm một hồi và chiếc hộp được mỡ ra. Vicky reo lên:
-Thy hay quá!
Thy đứng dậy định đi. Nhưng Vicky gọi lại:
-Thy không coi với em sao?
Thy đi lại bên chiếc tũ và cầm hai chiếc hộp, y chang chiếc hộp Vicky có . Vicky ngạc nhiên:
- Ở đâu Thy có vậy ?
-Của Hương và Tiên.
-Hay quá, có 3 cái là đủ rồi.
Thy chỉ cười không đáp, vì Thy biết ba cái chưa đủ . Vẫn một còn cái, nhưng Thy không biết ai đang giữ . Ba cái này đủ đễ kết tội ai? Trâm? Hương? Thắng hay Tiên? Họ đều phải trả giá cho những gì họ làm, nhưng còn người ỡ phía sau họ nữa . Người đã làm cho Thy phải xa Nhã Tịnh và người đã đem Nhã Tịnh đi thật xa. Thấy Thy im lặng, Vicky dùng hai tay mình ôm má Thy rồi thổi vào mặt Thy. Thy nhắm mắt lại mắng yêu:
-Ỡ dơ quá nha cô kia!
Vicky cười:
-Em hồi hộp không biết bên trong có gì mà Thy thì im lìm à, mỡ ra coi đi Thy!
-Em phải từ từ đã, Thy chưa mỡ được cái của Tiên.
-vậy còn cái của Hương?
-Cái của Hương mỡ ra rồi.
-Sao Thy biết mật mã của Hương và Trâm hay vậy, còn lấy được hai cái hộp nữa.
Thy nhún vai:
-Không có gì khó cả. Chút nữa Thy sẽ kể cho em nghe. Bây giờ phải suy nghĩ cái mật mã của Tiên
-Mà Thy nè, Thy nghĩ họ biết rằng họ bị mất chiếc hộp không?
-Không.
Vicky ngạc nhiên nhìn Thy. Thy giải thích:
-Khi mình lấy cái gì của người ta thì cũng nên có cái thế vào cho họ.
-Vậy chết em rồi, em không có gì thế vào cái của Trâm.
-Thy đã thế vào cho em rồi.
Vicky mỡ mắt thật to:
-Thy bõ vào hồi nào?
-Cô bán hoa của Thục Di không làm em ra khõi nhà Trâm được vậy thì Thy phải ra tay chứ.
-Vậy cái người đưa thư là do Thy kêu lại ha??
Thy bấm cái số cuối cùng thì chiếc hộp cũng được mỡ ra, Thy vỗ nhẹ vào má Vicky:
-Nếu không thì em nghĩ là ai?
Vicky ôm cỗ Thy:
-Thy giỏi quá, hay hơn cả Thục Di nữa!
-Em muốn nhõng nhẽo với Thy hay là muốn coi trong 3 chiếc hộp kia có gì ??
Vicky không ôm Thy nữa, cô nói nhanh:
-Mỡ ra nha Thy!
-Okay, em mỡ ra đi.
Khi cả ba chiếc hộp được mỡ ra, Vicky há mồm thật to. Đến nỗi Thy cũng ngạc nhiên mặc dù Thy đã đoán được trong đó có gì...
Vicky và Thy nhìn nhau. Thy bõ ra ngoài, cô đi vào phòng Nhã Tịnh . Ôm chặt cái gối vào lòng, Thy nghe mắt mình cay xè . Bao nhiêu lời nói xin lỗi bây giờ có phải muộn quá rồi không? Thy nắm chặt đấm tay của mình lại . Vicky đi vào, cô đến ôm Thy. Vicky không biết phải nói gì vào lúc này. Vicky ôm Thy không đến bao lâu thì Thy chìm vào giấc ngủ . Vicky đắp chăn cho Thy rồi đi ra ngoài khép cữa lại . Cô đi vào phòng của mình, nhìn vào ba chiếc hộp lần nữa . Chiếc hộp thứ nhất có những bức hình, trong đó có những tấm ảnh họ đè Nhã Tịnh xuống và chích những mũi thuốc vào sau gáy của cô. Đúng là họ tinh khôn, không tài nào ai có thễ đoán ra được . Nhã Tịnh đã chết trước khi họ bắn những viên đạn vào người cô. Còn hộp bên kia là cái ống chích đã chích Nhã Tịnh . Còn hộp còn lại là một tờ giấy đã được họ ký tên vào đó . Vicky không hiểu sao họ lại ký tên vào đó làm gì ? Nếu không tin tưỡng nhau tại sao lại cùng nhau làm việc. Và một điều mà Vicky thắc mắc nữa là tại sao Thục Di có thễ nghe tiếng của Nhã Tịnh la và tiếng súng nữa trong khi lúc đó Nhã Tịnh đã chết rồi . Tiếng súng thì Vicky hiểu, nhưng còn tiếng la?? Vicky nhìn kỹ lại tấm hình . Cô chỉ thấy Trâm, Hương và Thắng, nhưng còn Tiên? Sao không có một chút manh mối gì về Tiên cả . Hay là Tiên không có dính dáng đến ?? Rồi Vicky nhớ Thục Di đã nói rõ ràng là Tiên có liên quan đến cái chết của Nhã Tịnh . Với chứng cớ bây giờ Vicky đang có, cô có thễ tố cáo họ . Vicky còn đang suy nghĩ thì nghe tiếng chuông. Vicky ngạc nhiên, không biết ai đến vào lúc này. Vicky bước ra ngoài thì cũng là lúc Thy từ phòng Nhã ịnh đi ra.
-Ai vậy Vicky?
Vicky lắc đầu:
-Em không biết nữa.
Thy nhíu mày, không bao giờ gia đình cô đến đây cả. Đến nỗi bạn bè Thy cũng không biết rằng Thy còn có gia đình, còn bạn bè của cô cũng không vì Thy không thích ai đến nhà mình . Như vậy là ai? Thy cảm thấy bất an. Thy nắm tay Vicky kéo lại khi nghe tiếng chuông dồn dập . Thy nói nhõ vào tai Vicky:
-Em đi vào mặc áo ấm vô, chúng ta sắp gặp rắc rối rồi . Nhà trên núi đôi lúc cũng là nơi dễ dàng cho họ giết người.
Vicky nhìn Thy rồi cô chạy vào phòng, thay vội bộ đồ và mang giày vô. Thy bước theo sau. Cô luồn tay dưới gối cầm cây súng , Vicky hoảng hốt:
-Thy à ....
Thy giơ tay lên miệng:
-Shhh! yên lặng nào.
Bây giờ Thy và Vicky không nghe tiếng chuông nữa mà thay vào đó là tiếng đập vào cữa sỗ, Thy cầm chìa khoá còn Vicky cầm chiếc giõ, cô bõ ít giấy tờ và không quên bõ ba chiếc hộp đó vào . Cả hai đều nghe tiếng quát tháo:
-Mỡ cữa ra, nếu không đừng có trách, hai người không thoát được đâu!
Sau đó Vicky và Thy nghe tiếng của Trâm:
-Vicky mỡ cữa đi, nghe Trâm nói nè, trả cái hộp đó lại cho Trâm đi rồi Trâm sẽ tha cho Vicky.
Thy ra dấu cho Vicky ra xe. Tiếng cữa garage bị họ đập, nghe chát lỗ tai.
-Chị Thy à, làm sao mình lái xe ra ngoài ?Mình sẽ tông họ mất.
Thy coi lại tất cả rồi kéo tay Vicky đi vào garage. Cô lấy bức tranh lớn ra khõi tường và phía sau bức tranh là cái cữa nhỏ, Thy mỡ cữa ra. Cô quay sang nói với Vicky
-Em vào trước đi.
Vicky định hỏi Thy nhưng lại thôi, cô chui vào cánh cữa đó. Thy cũng chui vào sau và đóng cữa kỹ lại . Cánh cữa đó dẫn Vicky và Thy đi xuống tầng hầm của căn nhà .Dưới này đã đễ sẵn một chiếc xe. Ỡ với Thy bao lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên Vicky biết nhà Thy còn một tầng hầm nữa . Vicky và Thy đi vào trong xe. Thy mỡ cữa hầm và cho xe chạy đi.
-Chị Thy à, họ có đuỗi theo mình không?
Thy thắt giây an toàn, và quay sang nhìn Vicky.
-Sắp đuổi theo rồi, họ sẽ nghe tiếng xe. Chị sẽ dẫn em đến một chỗ an toàn, nhưng bây giờ hãy ngồi yên nhé .
Thy vừa nói xong thì Vicky nhìn ra đằng sau, có 3 hoặc 4 chiếc xe rượt theo họ.
-Đừng nhìn ra sau, nhét cái này vào lỗ tai và nhắm mắt lại!
Vicky làm theo Thy nhưng cô vẫn nghe tiếng súng nỗ, Vicky giựt mình ôm lấy chiếc giõ, Thy cho xe chạy thật nhanh. Bây giờ cũng khuya, đường lại vắng vì Thy ỡ khá xa với thành phố. Thy cố gắng lách xe . Vicky nắm chặt tay mình, cô cảm thấy sợ.
-Em bấm số cho Tú giùm chị, lẹ lên!
Vicky run rẫy bấm số của Tú:
-Hello Thy.
-Vicky đây.
-Tiếng gì vậy Vicky??
-Tiếng súng đó!
-Chuyện gì xảy ra vậy?
Vicky kễ cho Tú nghe nãy giờ xãy ra chuyện gì và có nhiều xe đang đuổi theo.
-okay, Tú biết rồi, Vicky và Thy cẩn thận.
Cúp phone với Tú xong, Vicky hỏi Thy:
-Chúng ta có cần gọi cảnh sát không? Em gọi cho John nhé.
-Không, em bấm số của Phong cho chị.
Vicky làm theo lời thy, cô bấm số của Phong và đưa điện thoại cho Thy:
-Hello Thy.
-Phong, bên đó sao rồi ???
-Thy nghe đây.
Thy mỡ speaker, Vicky và Thy nghe tiếng của Trâm:
" Bây giờ chúng ta tính sao?
Hương trả lời:
-Chỉ còn cách thủ tiêu họ luôn.
Trâm la lên:
-Không được, chúng ta làm vậy, cảnh sát sẽ biết!
Hương cãi lại:
-Làm y chang mình làm cho Nhã Tịnh đó, có ai biết, hay là Trâm không muốn làm. Không nỡ giết Vicky sao?
Trâm nạt:
-Hương im đi!
Thắng tức tối:
-Tụi bây im hết đi, có cái hộp cũng giữ không xong, tao đã nói rồi, làm chi mấy cái trò đó.
Hương liếm láp:
- Thì cũng sợ có gì tố cáo nhau nên mới làm như vậy.
- Giờ mày thấy đó, không phải hại cả đám sao?
VàThắng chữi một tràn những từ tục tĩu.
Hương lên tiếng tiếp:
-Tiên nói gì đi chứ!
Tiên vẫn yên lặng, cô không nói gì cả.
Thắng quyết định:
-Thủ tiêu họ
Sau khi nghe xong, Phong nói với Thy:
-Đúng như Thy dự đoán đó, nhưng Phong không ngờ họ làm nhanh vậy, giờ Thy tính sao?
Thy vẫn chăm chú lái, cô trả lời:
-Thy sẽ gỡi Vicky ỡ chỗ Phong, chừng này chứng cớ chưa đủ đễ tố cáo họ.
Vicky chen vào:
-Chúng ta có 3 cái hộp này nữa.
Thy lắc đầu:
-3 cái hộp này chỉ đủ tố cáo Trâm và Hương thôi, chúng ta vẫn chưa đủ chứng cớ đễ tố cáo Thắng và Tiên.
-Thy .....
-Phone bị cúp rồi chị Thy.
-Không sao, chắc tại mất sygnal.
Vicky hết nghe tiếng, cô quay lại nhìn đằng sau và không thấy họ đuổi theo nữa.
-Chị à, không ai đuỗi theo nữa.
Thy cười:
-Em đợi một chút đi, họ đi đường vòng thôi.
-Vậy chúng ta làm sao thoát họ ??
-Đừng lo, chị sẽ cho họ rớt hết xuống cái sông đằng trước.
Đúng như lời của Thy nói, cả đám đang đuỗi theo sau Thy.
-Chúng ta làm sao cho họ rốt hết xuống sông?
Thy nhìn Vicky cười:
-Em coi nè.
Thy cho xe của mình chạy chậm lại, và họ đuổi kịp Thy, Thy biết rằng họ sẽ tông vào xe của mình, nên Thy dừng xe lại, cô bõ xe lại về số lùi và khi họ nhắm vào xe cô và tông thì Thy cho xe mình lùi lại, thế là 2 chiếc xe bay xuống sông, Thy tiếp tục cho xe của mình chạy đi, còn hai chiếc xe vẫn rượt theo.
-Em giữ cỗ lái cho Thy!
Vicky cầm lái cho Thy, và Thy vòng người lại cầm súng nhắm thẵng vào bánh xe của Hương và bắn . Chiếc xe bị lạc tay lái tông vào bức tường, rồi Thy lấy giấy tờ ra khõi cái giõ của Vicky và vứt cái giõ về phía sau, 3 chiếc hộp bay ra khõi giõ lăn ngoài đường, họ dừng xe lại hết, Thy cầm tay lái và cho xe chạy đi. Vicky la lên:
-Sao chị lại trả những chiếc hộp đó cho họ, chúng ta cần nó mà.
-Chúng ta cần cái trong hộp chứ không cần 3 chiếc hộp trống không đó.
Vicky nhìn Thy như không hiễu.
-Chị đã lấy những thứ trong hộp ra hết rồi, trong đó chỉ là 3 chiếc hộp không.
-Nhưng chị lấy ra khi nào ? Lúc nãy em vẫn giữ chiếc hộp đó mà.
-Chị lấy ra khi em thay đồ.
Giờ Vicky mới vỡ lẽ ra, cô thỡ phào.
-Chúng ta thoát rồi phải không?
-Chúng ta thoát rồi.
Thy nói và cho xe chạy thẵng đến nhà Phong, nhưng Thy không biết rằng, Thy và Vicky sắp gặp tai hoạ lớn .
Đến nhà Phong, Thy cho xe đậu trước cửa và cùng Vicky bước vào. Gõ cữa lần thứ 5 thì Phong mới đi ra. Phong nhăn cặp mắt của mình lại như ngầm nói với Thy rằng có người trong nhà. Thy hiểu được, cô nằm tay Vicky thật chặt và bỏ chạy . Đám người trong nhà rượt theo. Thy biết mình sẽ không chạy thoát nên cô và Vicky dừng lại . Đám người bây giờ đang vây quanh họ . Vicky nép sát vào người Thy. Trâm từ đằng xa bước lên nhìn Vicky nói:
-Hãy đưa ba cái hộp đó lại cho Trâm đi, Trâm sẽ tha cho Vicky.
Vicky lạnh lùng nhìn Trâm:
-Tha cho Vicky, vậy còn Thy?
Trâm lúng túng:
-Ờ, Thy thì phải giao lại cho Đại tỹ.
Vicky cười khẫy:
-Vậy thì Vicky không thễ làm theo được, với lại Trâm không biết rằng Vicky đã giao ba cái hộp đó lại cho Hương rồi sao?
Thy thấy Vicky và Trâm đang nói chuyện với nhau, Thy kéo Vicky lại gần mình hơn. Cô lấy phone của Vicky và msg cho John . Mọi người bây giờ lo theo dõi cuộc nói chuyện của Trâm và Vicky, họ không thấy Thy làm điều đó . Lúc đó Hương và mấy người khác cũng vừa đến. Hương đi lại bên Trâm.
-Hương , ba cái hộp kia đâu?
Hương nhìn Thy và Vicky căm ghét:
-Chỉ là ba cái họp trống không?
Trâm bực dọc:
-Vicky đưa cho Trâm đi, Trâm hết kiên nhẫn rồi!
Bấy giờ Thy mới lên tiếng:
-Đưa gì cho Trâm?
-Đưa ba cái hộp.
Thy cười chế giễu:
-Trâm ngộ ghê, không phải ba cái hộp đang nằm trong tay đó sao?
-Nhưng đó chỉ là ba cái hộp không?
-Vậy thì Trâm nên hỏi Hương tại sao trong đó chỉ là ba cái hộp không? Không phải đã lục tung hết căn nhà rồi sao?
Trâm nhìn Hương nghi ngờ làm Hương bực dọc:
-Tao nói là tao không có giữ, chỉ là ba cái hộp không.
Vicky biết Thy muốn làm họ nghi ngờ nhau nên cô nói tiếp:
-Nếu không tin thì Trâm cứ lục hết trong người của Vicky và Thy đi, còn chiếc xe nữa.
Hương vứt ba cái hộp xuống đường, cô lớn tiếng:
-Nếu tụi bây không biết trong hộp có gì vậy sao khi tụi tao đến lại sợ bỏ chạy ???
Thy nhìn Hương cái nhìn như muốn nói rằng Hương ngốc quá, Hương bực bội:
-Đánh nó đi!
Trâm can:
-Khoan đã, đễ cho họ nói tại sao họ bõ chạy đã.
Thy nhún vai:
-Tự nhiên khi không có một đám người đến đập nhà rồi làm rùm ben, không bõ chạy chứ làm gì ?? Còn trong ba cái hộp có gì mà Trâm và Hương sợ dữ vậy ??
Hương và Trâm nhìn nhau, cả hai không nói gì cả . Hương cảm thâý ghê trước bọn đàn em nên chống chế
-Mặc dù mày không biết trong hộp có gì, nhưng mày cũng đã nghi ngờ có đúng không? Nếu không là tụi bây không có ăn cắp mấy cái hộp đó đâu.
Thy nhăn mặt:
-Đừng có dùng từ khó nghe như vậy ? Bọn này chỉ mượn thôi, giờ không phải trả lại rồi đó sao?
Thy bấm cái nút record trong cái điện thoại rồi cô nói tiếp:
-Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đúng là tụi tao nghi ngờ tụi bây dính dáng đến cái chết của Nhã Tịnh, nhưng chưa có chắc chắn, bây giờ tao cảm thấy đúng 100% tụi bây có liên quan.
Hương muốn làm oai nên nói oăng oăng:
-Rồi sao? Tụi tao làm đó, chính Tiên đã dụ Nhã Tịnh đến chỗ Thắng và Thắng đã làm chuyện đó với Nhã Tịnh . Tao và con Trâm cùng bọn họ giết chết Nhã Tịnh đó, rồi mày làm được gi? Cảnh sát còn không làm được gì nói chi là mày, hãy dẹp cái ý định trả thù đó đi.
Thy nắm chặt tay mình lại, cô tiếp:
-Vậy chính tụi bây làm, nhưng tao không hiểu giết chết Nhã Tịnh có lợi gì cho tụi bây?
Trâm lên tiếng thay cho Hương:
-Mày đã làm cho tụi tao không có sự lựa chọn nữa, tụi tao đành phải cho mày với Vicky xuống gặp Nhã Tịnh thôi, nhưng tao cũng sẽ cho mày biết lý do vì sao tụi tao phải làm vậy . Là vì mày đó . Chính mày đã làm tụi tao mất trắng tay vì cái vụ buôn thuốc phiện, mày đã báo cảnh sát.
-Sao mày biết tao làm ??
-Nếu không phải mày thì còn ai. Tất cả các nhóm ai cũng đồng ý, chỉ có mày và Tú là không chịu hợp tác.
-Nhưng Nhã Tịnh không dính dáng đến.
-Đúng là tụi tao chĩ định bắt Nhã Tịnh đễ hù mày thôi, nhưng do Nhã Tịnh biết quá nhiều . Tụi tao đành phải làm vậy thôi.
Hương ngăn Trâm lại:
-Đừng nói nhiều nữa, giờ nó biết rồi, giết tụi nó đi!
Vicky ôm chặt lấy Thy. Họ vừa giơ súng lên định bắn thì John cùng đám cãnh sát la lên:
-Ngừng tay lại! Nếu không đừng trách.
Hương và Trâm bỏ súng xuống, Cảnh sát tóm hết mọi người lên xe, John đi lại bên Thy và Vicky.
-Hai người không sao chứ?
Vicky trả lời:
-Vicky và Thy không sao, cảm ơn John nhiều, mà sao John biết Vicky và Thy ỡ đây vậy?
-Vicky msg cho John mà.
Vicky ngơ ngác, cô quay lại nhìn Thy. Thy mỉm cười . Lúc này Vicky và John mới vỡ lẽ ra.
-Thôi John đi đây, có gì sẽ cho Vicky và Thy biết.
John quay đi thì Thy kêu lại:
-Khoan đã!
-có gì không Thy?
-Thy đã thâu được lời nói của Trâm và Hương. Họ đều nhận mình đã dính dáng đến cái chết của Nhã Tịnh.
-Cảm ơn Thy nhiều lắm, đây là một bằng chứng rất tốt.
Rồi Thy lấy cái túi trong áo của mình ra và đưa cho John:
-Đây là mấy tấm hình của họ, có một tờ giấy họ ký tên và cả vũ khí họ đã giết Nhã Tịnh nữa.
John nắm tay Thy siết chặt:
-Thy và Vicky can đảm lắm, John sẽ làm hết sức mình.
-Cảm ơn John nhiều!
Khi John bõ đi rồi, Vicky quay sang nhìn Thy với ánh mắt thán phục
-Thy giỏi lắm
Siết nhẹ tay Vicky, Thy đặt lên đó một nụ hôn. Vicky hỏi Thy:
-Sao Thy và Phong có thễ thâu bọn họ nói chuyện vậy ??
-Hôm bữa Thy qua nhà Tiên, có dùng điện thoại của mình lưu lại cái memory của Tiên, sau đó biết được Tiên và bọn họ có hẹn với nhau. Phong cho người gắn cái máy record ỡ đó .
-Ồ hèn chi, mà lúc nãy Thy có sợ họ xét mình Thy không?
-Không, vì Thy biết họ không dám đến gần Thy.
-Tại sao vậy ?
-Vì Thy sẽ đánh cho họ một trận.
Thy và Vicky cùng cười, họ đi lại về nhà Phong thì thấy Tú và Phong ỡ đó tự lúc nào, Thy nhìn Phong hỏi:
-Phong không sao chứ?
-Phong không sao, chỉ lo cho Thy và Vicky thôi.
Tú đi đến bên Thy, cô ra dấu cho Thy đi lại đằng kia. Vicky hiểu ý, cô đi lại nói chuyện với Phong. Thy nhìn Tú hỏi:
-Có chuyện gì vậy ??
-Thắng và vợ của hắn trốn rồi.
-CẢnh sát không đến kịp sao??
-Không kịp, lúc họ đến Thắng và vợ hắn trốn mất . Thy và Vicky phải cẩn thận, họ đã đề phòng chúng ta rồi . Tiên và Thắng mới là hai người đáng sợ, giờ thì chứng cớ không đủ tố cáo Tiên. Còn Thắng thì mất tích . Họ sẽ tìm Thy và Vicky trả thù.
-Thy biết chứ, nhưng còn người đứng sau Tiên và Thắng nữa, Tú biết không?
Tú ngạc nhiên nhìn Thy, Thy gật đầu như muốn nói cho Tú biết rằng đó là sự thật.
-Vậy Thy còn chị nguy hiễm dài dài.
-Đều đó không phải là đều Thy lo. Thy chỉ lo cho Vicky, Thy sợ Vicky bị nguy hiểm thôi.
-Vậy Thy hãy cho Vicky về mẹ Vicky một thời gian xem sao.
-Không được, Vicky sẽ không chịu đâu. Và chuyện học của Vicky nữa . Thy cảm thấy mình đã đưa Vicky vào câu chuyện này sâu quá rồi, giờ khó thoát ra, Thy có thễ nhờ Tú chuyện này không?
-Thy cứ nói đi.
-Bảo vệ Vicky giùm Thy.
-Thy đừng lo, Tú sẽ cho người bảo vệ.
Thy lắc đầu:
-Không được, Thy không tin ai hết, Tú hãy giúp Thy bảo vệ Vicky.
Tú nhìn Thy giây lát rồi gật đầu:
-Tú sẽ cố gắng hết mình.
Thy và Tú kết thúc câu chuyện, cả hai đi lại bên Vicky và Phong. Thy nhìn hai người bạn của mình và nói:
-Cảm ơn Phong và Tú rất nhiều, giờ Thy và Vicky phải đi đây.
Tạm biệt Phong và Tú xong, Thy và Vicky lái xe đi.
-Chúng ta đi đâu đây?
-Chúng ta về dự sinh nhật của Khã Mi đã, và sau đó về nhà.
-Nhưng nhà mình chắc giờ bị đập nát rồi.
-Chúng ta về nhà khác.
Vicky nhìn Thy, cái nhìn ấm áp lẫn sợ hãi . Con người Thy không thễ nào Vicky hiểu hết được . Cô cảm thấy thú vị, nhưng cũng lo lắng . Cô sợ mình sẽ mất Thy. Nỗi sợ hãi đó mỗi ngày một gia tăng. Không hiểu Thy biết điều đó không?
Vicky quay sang nhìn Thy lần nữa, Thy cười hỏi:
-Sao nhìn Thy dữ vậy ??
Vicky mắc cỡ quay đi, Thy tìm tay Vicky, cô đan tay mình vào đó, Thy thỏ thẻ:
-Thy yêu em nhiều lắm.
Vicky nghe lâng lâng, Thy ít khi nói yêu Vicky, nhưng mỗi lần Thy nói, Vicky cảm nhận được tình yêu Thy dành cho cô:
-Em cũng yêu Thy nhiều lắm .
-Có phải lấy trời làm giấy, lấy biển làm mực, lấy cây rừng làm bút vẫn không tả hết tình yêu em dành cho Thy không?
Vicky cười khúc khích:
-Thy cũng sến ghê!
Thy cười theo:
-Thy đâu có sến, đó là sự thật mà.
Cả hai đang nói chuyện vui vẽ thì Vicky hoảng hốt:
-Chúng ta quên mua quà cho Khã Mi rồi.
-Em làm Thy hết hồn, tưỡng là ai đuỗi theo mình nữa chứ!
-hihi, em xin lỗi, nhưng không có quà thì kì quá.
Thy mỡ cái tủ nhỏ ỡ xe ra và cô lấy ra hai cái hộp:
-Em coi đi, quà của Khã Mi đó.
Vicky mỡ ra, cô thầm khen Thy chu đáo . Một cái lắc nhỏ thật là xinh, Vicky quay sang nhìn Thy:
-Chắc Khã Mi thích lắm Thy há, lâu rồi em không gặp cô bé, chắc lớn lắm ha.
-Giống Thy mà, sao không dễ thương được.
Vicky tát nhẹ vào má Thy:
-Chãnh quá đi!
Rồi Vicky mỡ cái hộp thứ hai ra, đó là sợi giây chuyền, mặt sợi giây có hình trái tim và bên trong trái tim có hai chữ VT đan vào nhau.
-Đẹp quá!
-Cho em đó cục cưng.
Vicky rươm rướm đôi mắt, Thy nói:
-Em không được mè nheo đó nhé, Thy sợ nước mắt lắm!
-Ai biễu Thy làm em cảm động quá làm chi.
-Đó đâu có gì đâu, Thy sẽ cho em thật nhiều hạnh phúc.
Vicky ngã đầu mình lên vai Thy, cô cảm thấy hạnh phúc như bao quanh cô và Thy. Vicky hy vọng hạnh phúc sẽ không vụt mất khõi tầm tay của mình . Còn Thy suy nghĩ như thế nào ?? Chắc không ai đoán được, nhưng ánh mắt Thy bây giờ nói lên sự lo lắng .
Thy và Vicky đến nhà mẹ Thy, cả hai vừa bước đến cữa thì Khã Mi chạy ra ôm chầm lấy Thy:
-Má Út về rồi!
Mọi người nghe tiếng Khã Mi đều quay ra nhìn, Chiêu Vân đi lại, cô nhìn Thy và nói:
-Mọi người rất mong em, lâu rồi không thấy về.
Thy chỉ cười không đáp, còn Vicky nhìn thấy được ánh mắt Chiêu Vân nhìn Thy. Nữa yêu thương, nữa hờn trách . Vicky nhíu mày. Vừa lúc đó, Vicky thấy điện thoại của Thy có tin nhắn, cô mỡ ra xem và thấy John msg cho Thy:
"Bằng chứng đủ tố cáo Hương, Trâm và Thắng . Còn Tiên, Mẫn Trinh và những người phía sau, vẫn không có bằng chứng đễ tố cáo họ . John sẽ cố gắng tìm ra Thắng."
Đọc xong, Vicky nhìn lên, ánh mắt cô mỡ to hơn khi thấy Nhã Linh ngồi kế bên mẹ Thy. Vicky than thầm trong bụng . Thy chưa thấy Nhà Linh vì Thy đang giỡn với Khã Mi, nếu thấy không biết Thy phản ứng ra sao.
" Vicky đang ỡ trong phòng Trâm, đã lấy được cái hộp rồi, nhưng chưa về được, vì Trâm có ỡ đây"
Thục Di nhắn lại.
" Đừng lo, Di có cách rồi, khi Trâm đi ra, Vicky hãy tìm cách chạy đi nha".
Sau khi Thục Di nhắn tin, chưa đầy năm phút sau thì có tiếng chuông cữa, Trâm lật đật đi ra, Vicky thấy Trâm đi rồi bèn chạy ra, cô lẽn vào bếp . Trâm ra mỡ cữa, trước mặt cô là một cô gái bán hoa
-hi, do you want to buy some roses?
Trâm bực bội:
-No I don't.
Trâm đóng cữa và đi vào thì tiếng chuông lại vang lên. Trâm lầm bầm:
-Gì nữa đây?
Cô mỡ cửa ra và có người đưa thư:
-Are you Ms. Đặng?
-Yes I am.
-You have a certified mail, please let me see your ID.
Trâm không nghi ngờ gì hết, cô nói:
-Wait here for me, I go get my ID.
Trâm đi lại vào phòng, Vicky thừa cơ hội chạy đi. Trâm đi ra, đưa ID của mình cho người đưa thư, nhưng anh ta lắc đầu:
-Sorry, you're not the one. I'm looking for Ms. Lan Đặng not Trâm Đặng. I got the wrong address, i'm very sorry.
Đợi người đưa thư đi rồi, Trâm chữi thầm rồi đóng sầm cửa lại. Trâm đi vào lấy đồ và ra xe chạy đi.
Còn Vicky sau khi ra khõi nhà Trâm, cô lái xe vội về nhà . Trong lòng cô bây giờ vẫn còn hồi hộp, Vicky nhắn tin cho Thục Di " Thank you Thuc Di"
Vicky nhìn chiếc hộp bên cạnh, Vicky không biết bên trong chứa gì, nhưng có lẽ quan trọng lắm . Vicky muốn đi về thật nhanh đễ khám phá.
Thy ỡ chổ làm nhưng cô không tài nào tập trung được . Lời nói của Vicky về cái chết của Nhã Tịnh vẫn còn trong tâm trí cô. Chuyện này không phải Thy không biết, nhưng mỗi khi nghĩ đến vẫn không làm cho cô khõi bàng hoàng. Thy nhắm mắt lại, cô suy nghĩ nếu như mình nằm xuống như Nhã Tịnh có phải thanh thản hơn không? Bây giờ cả Vicky cũng dính đến nữa, đó là điều Thy không muốn một chút nào cả . Thy không muốn Vicky có chuyện gì, nhưng Thy biết Vicky sẽ không chịu ngồi yên nếu như chuyện này vẫn còn chưa giải quyết xong. Thy bóp trán, cô thật sự nhức đầu . Nếu ngày đó Thy không đễ Nhã Tịnh một mình thì có lẽ Nhã Tịnh sẽ không sao cả . Đúng là tại Thy tất cả. Suy nghĩ miên man thì điện thoại reo, Thy uể oải bắt máy.
-Thy à, sao lâu rồi không về mẹ ?
Thy hít thỡ thật sâu rồi trả lời:
-Xin lỗi mẹ, công việc của con nhiều quá.
-Công việc có nhiều cũng nghĩ ngơi chứ, con đừng quên ngày mai là sinh nhật của Khã My đó, con với Vicky tối mai nhớ về.
-Chết rồi, mẹ không nhắc là con quên mất, tối mai con sẽ về.
Mẹ Thy mắng yêu:
-Cô đó, làm việc là quên hết tất cả.
-Con xin lỗi mẹ, mai con về mà.
-Được rồi, đễ mẹ nói với anh chị hai của con và bé My, mẹ đi dạy bé My học tiếng việt đây, chào con.
-Con chào mẹ.
Cúp phone với mẹ xong, Thy nhìn đồng hồ, đã 8 giờ tối rồi, Thy đứng dậy thu xếp giấy tờ thì phone lại reo, Thy tưỡng là Vicky nhưng nhìn lại thì là Tiên, đang lưỡng lự có nên bắt phone không, cuối cùng thì Thy cũng bắt:
-Chào Tiên.
-Hello Thy.
-Gọi Thy có gì không?
-Có gì mới gọi Thy được hả ?
-Thy mệt lắm, có gì nói lẹ đi.
-Thy đến nhà Tiên một chút được không??
Không biết Tiên muốn gì, nhưng Thy vẫn đồng ý:
-Được, chút Thy ghé.
-cảm ơn Thy.
-Không có gì, bye.
-Bye Thy.
Thu dọn mọi thứ xong, Thy cho xe chạy thẳng đến nhà Tiên. Thy sẽ nói rõ với Tiên luôn, cô đã tìm được cái mình muốn tìm từ Tiên rồi và cô không muốn dính líu đến Tiên nữa. Thy đậu xe trước nhà Tiên và mỡ cữa đi vào . Thy đi thẵng vào trong. Cô đã quá quen thuộc với chỗ này . Tiên đang nằm trên giường, mắt Tiên nhắm nghiền lại . Thy đi lại dùng tay rờ lên trán Tiên. Nóng quá . Thy đi vào bếp, bắc nồi lên nấu cháo . Rồi Thy quay lại phòng Tiên. Nghe tiếng động, Tiên mỡ mắt ra.
-Thy hả ?
Thy đi lại ngồi xuống cạnh Tiên:
-Là Thy đây.
Tiên mỉm cười, mặt cô nhợt nhạt.
-Tiên mệt quá, Thy ỡ lại với Tiên nhé!
Thy lắc đầu:
-Không, nấu cho Tiên miếng cháo rồi Thy về .
-Tại sao vậy?
Thy đứng dậy, cô nhìn ra cữa sổ . Màn đêm dày đặc:
-Thy nghĩ chúng ta nên nói rõ ràng một chút, Tiên đừng có phí thời gian của mình vào Thy nữa.
Tiên ngồi dậy:
-Tại sao trong trái tim Thy không bao giờ dành cho Tiên một chút nào hết vậy?
Thy cười chua chát:
-Tiên đã đâm vào đó một nhát dao rồi, Tiên không nhớ sao.
Tiên nhíu mày:
-Thy nói vậy là sao? Tiên không hiểu gì cả.
Thy quay lại, cô đi đến bên Tiên, nhìn thẳng vào mắt Tiên, Thy điềm đạm
-Không gì cả . Thy cảm thấy mệt . Cả ngày hôm nay Thy không làm được gì hết.
Tiên nắm tay Thy bóp chặt:
-Nếu bây giờ Tiên nói lời xin lỗi thì có quá muộn không Thy??
-Tiên xin lỗi Thy về điều gì ??
Tiên bối rối:
-À, thì Tiên làm phiền Thy quá đó mà.
-Vậy sao?
Nói rồi Thy đứng dậy:
-Thy về đây.
Tiên ôm Thy sau lưng:
-Tiên yêu Thy, yêu nhiều lắm.
Thy gỡ tay Tiên ra:
-Trái tim Thy dành hết cho Vicky rồi, xin lỗi Tiên, từ nay hãy cố gắng chăm sóc cho mình đi. Thy không thễ giúp Tiên được nữa.
Tiên thoảng thốt . Cảm giác mất Thy làm Tiên đau đớn:
-Không, đừng như vậy được không Thy?
-Tiên bình tĩnh lại đi. Những gì Tiên đang làm hãy dừng lại . Đây là cơ hội cuối cùng Thy cho Tiên
Tiếc lắc đầu, ánh mắt căm phẫn nhìn Thy:
-Tại sao Thy luôn làm cho Tiên phải đau như vậy ?
Thy nghiêm mặt:
-Những cái Thy làm cho Tiên không bằng những gì Tiên làm cho Thy đâu. Thy cố gắng tha thứ cho Tiên đây. Dừng lại đi.
-Không! Tiên không muốn xa Thy.
Thy dứt khoát
-Nếu Vicky có gì, Thy sẽ không tha cho Tiên đâu.
Tiên cười khẫy:
-Nhã Tịnh, Vicky, Tiên thua họ chỗ nào?
Thy nói thẵng:
-Tiên thua họ nhiều lắm chứ, nhất là Tiên thua họ ỡ trái tim.
-Tiên có thể làm Nhã Tịnh biến mất, Tiên cũng có thể làm cho Vicky biến mất như vậy.
-Tiên dám?
-Là do Thy ép Tiên
-Với sức của Tiên sao?
Thy muốn Tiên nói ra người phía sau của Tiên, nhưng Tiên mệt mõi đáp:
-Tiên muốn nghĩ ngơi, Thy cũng hãy giữ gìn sức khoẻ của mình mà bảo vệ cho Vicky.
Thy biết đó là lời thách đấu của Tiên dành cho Thy. Tiên sẽ không bõ qua cho Vicky và Thy biết điều đó. Thy đi về. Cầm cái phone lên, Thy tắt đi cái thu âm. Biết làm như vậy không hay nhưng Thy chỉ còn cách này thôi. Thy muốn biết người nào phía sau Thắng và Tiên. Thy đoán được người đó là ai, nhưng Thy không tài nào tìm ra bằng chứng đễ biết chắc rằng chính là người đó. Thy bấm lại dữ liệu mà Thy đã lấy được từ phone của Tiên qua phone mình, Thy biết Tiên có hẹn với Trâm, Thắng và Hương tại quán bar Devil vào ngày mốt. Thy nhìn đăm đăm về phía trước và cho xe chạy đi. Về đến nhà, Thy đi vào phòng, thấy Vicky đang nằm nhìn cái hộp . Thy đi lại hỏi:
-Em làm gì vậy Vicky?
Vẫn nhìn chiếc họp Vicky đáp:
-Em muốn mỡ nó ra.
Thy cầm lên ngắm nghía.
-Em phải có mật mã, nếu không sẽ không mỡ được đâu.
Vicky chống cằm.
-Em biết, nhưng em không nghĩ ra.
-Thường thì với chìa khoá này, mật mã sẽ là 6 số. Em thữ nghĩ đi.
Vicky lẫm bẫm:
-Em đã thữ tùm lum, nhưng không ra gì cả.
-Sao em không bỏ thữ ngày sinh của em?
Vicky nhìn Thy, ánh mắt cô sáng lên:
-Em quên, thữ xem được không.
Vicky thất vọng:
-Vẫn không được .
Thy ngẫm nghĩ:
-Trâm sinh năm mấy?
-Hình như là 1977
Thy bấm một hồi và chiếc hộp được mỡ ra. Vicky reo lên:
-Thy hay quá!
Thy đứng dậy định đi. Nhưng Vicky gọi lại:
-Thy không coi với em sao?
Thy đi lại bên chiếc tũ và cầm hai chiếc hộp, y chang chiếc hộp Vicky có . Vicky ngạc nhiên:
- Ở đâu Thy có vậy ?
-Của Hương và Tiên.
-Hay quá, có 3 cái là đủ rồi.
Thy chỉ cười không đáp, vì Thy biết ba cái chưa đủ . Vẫn một còn cái, nhưng Thy không biết ai đang giữ . Ba cái này đủ đễ kết tội ai? Trâm? Hương? Thắng hay Tiên? Họ đều phải trả giá cho những gì họ làm, nhưng còn người ỡ phía sau họ nữa . Người đã làm cho Thy phải xa Nhã Tịnh và người đã đem Nhã Tịnh đi thật xa. Thấy Thy im lặng, Vicky dùng hai tay mình ôm má Thy rồi thổi vào mặt Thy. Thy nhắm mắt lại mắng yêu:
-Ỡ dơ quá nha cô kia!
Vicky cười:
-Em hồi hộp không biết bên trong có gì mà Thy thì im lìm à, mỡ ra coi đi Thy!
-Em phải từ từ đã, Thy chưa mỡ được cái của Tiên.
-vậy còn cái của Hương?
-Cái của Hương mỡ ra rồi.
-Sao Thy biết mật mã của Hương và Trâm hay vậy, còn lấy được hai cái hộp nữa.
Thy nhún vai:
-Không có gì khó cả. Chút nữa Thy sẽ kể cho em nghe. Bây giờ phải suy nghĩ cái mật mã của Tiên
-Mà Thy nè, Thy nghĩ họ biết rằng họ bị mất chiếc hộp không?
-Không.
Vicky ngạc nhiên nhìn Thy. Thy giải thích:
-Khi mình lấy cái gì của người ta thì cũng nên có cái thế vào cho họ.
-Vậy chết em rồi, em không có gì thế vào cái của Trâm.
-Thy đã thế vào cho em rồi.
Vicky mỡ mắt thật to:
-Thy bõ vào hồi nào?
-Cô bán hoa của Thục Di không làm em ra khõi nhà Trâm được vậy thì Thy phải ra tay chứ.
-Vậy cái người đưa thư là do Thy kêu lại ha??
Thy bấm cái số cuối cùng thì chiếc hộp cũng được mỡ ra, Thy vỗ nhẹ vào má Vicky:
-Nếu không thì em nghĩ là ai?
Vicky ôm cỗ Thy:
-Thy giỏi quá, hay hơn cả Thục Di nữa!
-Em muốn nhõng nhẽo với Thy hay là muốn coi trong 3 chiếc hộp kia có gì ??
Vicky không ôm Thy nữa, cô nói nhanh:
-Mỡ ra nha Thy!
-Okay, em mỡ ra đi.
Khi cả ba chiếc hộp được mỡ ra, Vicky há mồm thật to. Đến nỗi Thy cũng ngạc nhiên mặc dù Thy đã đoán được trong đó có gì...
Vicky và Thy nhìn nhau. Thy bõ ra ngoài, cô đi vào phòng Nhã Tịnh . Ôm chặt cái gối vào lòng, Thy nghe mắt mình cay xè . Bao nhiêu lời nói xin lỗi bây giờ có phải muộn quá rồi không? Thy nắm chặt đấm tay của mình lại . Vicky đi vào, cô đến ôm Thy. Vicky không biết phải nói gì vào lúc này. Vicky ôm Thy không đến bao lâu thì Thy chìm vào giấc ngủ . Vicky đắp chăn cho Thy rồi đi ra ngoài khép cữa lại . Cô đi vào phòng của mình, nhìn vào ba chiếc hộp lần nữa . Chiếc hộp thứ nhất có những bức hình, trong đó có những tấm ảnh họ đè Nhã Tịnh xuống và chích những mũi thuốc vào sau gáy của cô. Đúng là họ tinh khôn, không tài nào ai có thễ đoán ra được . Nhã Tịnh đã chết trước khi họ bắn những viên đạn vào người cô. Còn hộp bên kia là cái ống chích đã chích Nhã Tịnh . Còn hộp còn lại là một tờ giấy đã được họ ký tên vào đó . Vicky không hiểu sao họ lại ký tên vào đó làm gì ? Nếu không tin tưỡng nhau tại sao lại cùng nhau làm việc. Và một điều mà Vicky thắc mắc nữa là tại sao Thục Di có thễ nghe tiếng của Nhã Tịnh la và tiếng súng nữa trong khi lúc đó Nhã Tịnh đã chết rồi . Tiếng súng thì Vicky hiểu, nhưng còn tiếng la?? Vicky nhìn kỹ lại tấm hình . Cô chỉ thấy Trâm, Hương và Thắng, nhưng còn Tiên? Sao không có một chút manh mối gì về Tiên cả . Hay là Tiên không có dính dáng đến ?? Rồi Vicky nhớ Thục Di đã nói rõ ràng là Tiên có liên quan đến cái chết của Nhã Tịnh . Với chứng cớ bây giờ Vicky đang có, cô có thễ tố cáo họ . Vicky còn đang suy nghĩ thì nghe tiếng chuông. Vicky ngạc nhiên, không biết ai đến vào lúc này. Vicky bước ra ngoài thì cũng là lúc Thy từ phòng Nhã ịnh đi ra.
-Ai vậy Vicky?
Vicky lắc đầu:
-Em không biết nữa.
Thy nhíu mày, không bao giờ gia đình cô đến đây cả. Đến nỗi bạn bè Thy cũng không biết rằng Thy còn có gia đình, còn bạn bè của cô cũng không vì Thy không thích ai đến nhà mình . Như vậy là ai? Thy cảm thấy bất an. Thy nắm tay Vicky kéo lại khi nghe tiếng chuông dồn dập . Thy nói nhõ vào tai Vicky:
-Em đi vào mặc áo ấm vô, chúng ta sắp gặp rắc rối rồi . Nhà trên núi đôi lúc cũng là nơi dễ dàng cho họ giết người.
Vicky nhìn Thy rồi cô chạy vào phòng, thay vội bộ đồ và mang giày vô. Thy bước theo sau. Cô luồn tay dưới gối cầm cây súng , Vicky hoảng hốt:
-Thy à ....
Thy giơ tay lên miệng:
-Shhh! yên lặng nào.
Bây giờ Thy và Vicky không nghe tiếng chuông nữa mà thay vào đó là tiếng đập vào cữa sỗ, Thy cầm chìa khoá còn Vicky cầm chiếc giõ, cô bõ ít giấy tờ và không quên bõ ba chiếc hộp đó vào . Cả hai đều nghe tiếng quát tháo:
-Mỡ cữa ra, nếu không đừng có trách, hai người không thoát được đâu!
Sau đó Vicky và Thy nghe tiếng của Trâm:
-Vicky mỡ cữa đi, nghe Trâm nói nè, trả cái hộp đó lại cho Trâm đi rồi Trâm sẽ tha cho Vicky.
Thy ra dấu cho Vicky ra xe. Tiếng cữa garage bị họ đập, nghe chát lỗ tai.
-Chị Thy à, làm sao mình lái xe ra ngoài ?Mình sẽ tông họ mất.
Thy coi lại tất cả rồi kéo tay Vicky đi vào garage. Cô lấy bức tranh lớn ra khõi tường và phía sau bức tranh là cái cữa nhỏ, Thy mỡ cữa ra. Cô quay sang nói với Vicky
-Em vào trước đi.
Vicky định hỏi Thy nhưng lại thôi, cô chui vào cánh cữa đó. Thy cũng chui vào sau và đóng cữa kỹ lại . Cánh cữa đó dẫn Vicky và Thy đi xuống tầng hầm của căn nhà .Dưới này đã đễ sẵn một chiếc xe. Ỡ với Thy bao lâu rồi, nhưng đây là lần đầu tiên Vicky biết nhà Thy còn một tầng hầm nữa . Vicky và Thy đi vào trong xe. Thy mỡ cữa hầm và cho xe chạy đi.
-Chị Thy à, họ có đuỗi theo mình không?
Thy thắt giây an toàn, và quay sang nhìn Vicky.
-Sắp đuổi theo rồi, họ sẽ nghe tiếng xe. Chị sẽ dẫn em đến một chỗ an toàn, nhưng bây giờ hãy ngồi yên nhé .
Thy vừa nói xong thì Vicky nhìn ra đằng sau, có 3 hoặc 4 chiếc xe rượt theo họ.
-Đừng nhìn ra sau, nhét cái này vào lỗ tai và nhắm mắt lại!
Vicky làm theo Thy nhưng cô vẫn nghe tiếng súng nỗ, Vicky giựt mình ôm lấy chiếc giõ, Thy cho xe chạy thật nhanh. Bây giờ cũng khuya, đường lại vắng vì Thy ỡ khá xa với thành phố. Thy cố gắng lách xe . Vicky nắm chặt tay mình, cô cảm thấy sợ.
-Em bấm số cho Tú giùm chị, lẹ lên!
Vicky run rẫy bấm số của Tú:
-Hello Thy.
-Vicky đây.
-Tiếng gì vậy Vicky??
-Tiếng súng đó!
-Chuyện gì xảy ra vậy?
Vicky kễ cho Tú nghe nãy giờ xãy ra chuyện gì và có nhiều xe đang đuổi theo.
-okay, Tú biết rồi, Vicky và Thy cẩn thận.
Cúp phone với Tú xong, Vicky hỏi Thy:
-Chúng ta có cần gọi cảnh sát không? Em gọi cho John nhé.
-Không, em bấm số của Phong cho chị.
Vicky làm theo lời thy, cô bấm số của Phong và đưa điện thoại cho Thy:
-Hello Thy.
-Phong, bên đó sao rồi ???
-Thy nghe đây.
Thy mỡ speaker, Vicky và Thy nghe tiếng của Trâm:
" Bây giờ chúng ta tính sao?
Hương trả lời:
-Chỉ còn cách thủ tiêu họ luôn.
Trâm la lên:
-Không được, chúng ta làm vậy, cảnh sát sẽ biết!
Hương cãi lại:
-Làm y chang mình làm cho Nhã Tịnh đó, có ai biết, hay là Trâm không muốn làm. Không nỡ giết Vicky sao?
Trâm nạt:
-Hương im đi!
Thắng tức tối:
-Tụi bây im hết đi, có cái hộp cũng giữ không xong, tao đã nói rồi, làm chi mấy cái trò đó.
Hương liếm láp:
- Thì cũng sợ có gì tố cáo nhau nên mới làm như vậy.
- Giờ mày thấy đó, không phải hại cả đám sao?
VàThắng chữi một tràn những từ tục tĩu.
Hương lên tiếng tiếp:
-Tiên nói gì đi chứ!
Tiên vẫn yên lặng, cô không nói gì cả.
Thắng quyết định:
-Thủ tiêu họ
Sau khi nghe xong, Phong nói với Thy:
-Đúng như Thy dự đoán đó, nhưng Phong không ngờ họ làm nhanh vậy, giờ Thy tính sao?
Thy vẫn chăm chú lái, cô trả lời:
-Thy sẽ gỡi Vicky ỡ chỗ Phong, chừng này chứng cớ chưa đủ đễ tố cáo họ.
Vicky chen vào:
-Chúng ta có 3 cái hộp này nữa.
Thy lắc đầu:
-3 cái hộp này chỉ đủ tố cáo Trâm và Hương thôi, chúng ta vẫn chưa đủ chứng cớ đễ tố cáo Thắng và Tiên.
-Thy .....
-Phone bị cúp rồi chị Thy.
-Không sao, chắc tại mất sygnal.
Vicky hết nghe tiếng, cô quay lại nhìn đằng sau và không thấy họ đuổi theo nữa.
-Chị à, không ai đuỗi theo nữa.
Thy cười:
-Em đợi một chút đi, họ đi đường vòng thôi.
-Vậy chúng ta làm sao thoát họ ??
-Đừng lo, chị sẽ cho họ rớt hết xuống cái sông đằng trước.
Đúng như lời của Thy nói, cả đám đang đuỗi theo sau Thy.
-Chúng ta làm sao cho họ rốt hết xuống sông?
Thy nhìn Vicky cười:
-Em coi nè.
Thy cho xe của mình chạy chậm lại, và họ đuổi kịp Thy, Thy biết rằng họ sẽ tông vào xe của mình, nên Thy dừng xe lại, cô bõ xe lại về số lùi và khi họ nhắm vào xe cô và tông thì Thy cho xe mình lùi lại, thế là 2 chiếc xe bay xuống sông, Thy tiếp tục cho xe của mình chạy đi, còn hai chiếc xe vẫn rượt theo.
-Em giữ cỗ lái cho Thy!
Vicky cầm lái cho Thy, và Thy vòng người lại cầm súng nhắm thẵng vào bánh xe của Hương và bắn . Chiếc xe bị lạc tay lái tông vào bức tường, rồi Thy lấy giấy tờ ra khõi cái giõ của Vicky và vứt cái giõ về phía sau, 3 chiếc hộp bay ra khõi giõ lăn ngoài đường, họ dừng xe lại hết, Thy cầm tay lái và cho xe chạy đi. Vicky la lên:
-Sao chị lại trả những chiếc hộp đó cho họ, chúng ta cần nó mà.
-Chúng ta cần cái trong hộp chứ không cần 3 chiếc hộp trống không đó.
Vicky nhìn Thy như không hiễu.
-Chị đã lấy những thứ trong hộp ra hết rồi, trong đó chỉ là 3 chiếc hộp không.
-Nhưng chị lấy ra khi nào ? Lúc nãy em vẫn giữ chiếc hộp đó mà.
-Chị lấy ra khi em thay đồ.
Giờ Vicky mới vỡ lẽ ra, cô thỡ phào.
-Chúng ta thoát rồi phải không?
-Chúng ta thoát rồi.
Thy nói và cho xe chạy thẵng đến nhà Phong, nhưng Thy không biết rằng, Thy và Vicky sắp gặp tai hoạ lớn .
Đến nhà Phong, Thy cho xe đậu trước cửa và cùng Vicky bước vào. Gõ cữa lần thứ 5 thì Phong mới đi ra. Phong nhăn cặp mắt của mình lại như ngầm nói với Thy rằng có người trong nhà. Thy hiểu được, cô nằm tay Vicky thật chặt và bỏ chạy . Đám người trong nhà rượt theo. Thy biết mình sẽ không chạy thoát nên cô và Vicky dừng lại . Đám người bây giờ đang vây quanh họ . Vicky nép sát vào người Thy. Trâm từ đằng xa bước lên nhìn Vicky nói:
-Hãy đưa ba cái hộp đó lại cho Trâm đi, Trâm sẽ tha cho Vicky.
Vicky lạnh lùng nhìn Trâm:
-Tha cho Vicky, vậy còn Thy?
Trâm lúng túng:
-Ờ, Thy thì phải giao lại cho Đại tỹ.
Vicky cười khẫy:
-Vậy thì Vicky không thễ làm theo được, với lại Trâm không biết rằng Vicky đã giao ba cái hộp đó lại cho Hương rồi sao?
Thy thấy Vicky và Trâm đang nói chuyện với nhau, Thy kéo Vicky lại gần mình hơn. Cô lấy phone của Vicky và msg cho John . Mọi người bây giờ lo theo dõi cuộc nói chuyện của Trâm và Vicky, họ không thấy Thy làm điều đó . Lúc đó Hương và mấy người khác cũng vừa đến. Hương đi lại bên Trâm.
-Hương , ba cái hộp kia đâu?
Hương nhìn Thy và Vicky căm ghét:
-Chỉ là ba cái họp trống không?
Trâm bực dọc:
-Vicky đưa cho Trâm đi, Trâm hết kiên nhẫn rồi!
Bấy giờ Thy mới lên tiếng:
-Đưa gì cho Trâm?
-Đưa ba cái hộp.
Thy cười chế giễu:
-Trâm ngộ ghê, không phải ba cái hộp đang nằm trong tay đó sao?
-Nhưng đó chỉ là ba cái hộp không?
-Vậy thì Trâm nên hỏi Hương tại sao trong đó chỉ là ba cái hộp không? Không phải đã lục tung hết căn nhà rồi sao?
Trâm nhìn Hương nghi ngờ làm Hương bực dọc:
-Tao nói là tao không có giữ, chỉ là ba cái hộp không.
Vicky biết Thy muốn làm họ nghi ngờ nhau nên cô nói tiếp:
-Nếu không tin thì Trâm cứ lục hết trong người của Vicky và Thy đi, còn chiếc xe nữa.
Hương vứt ba cái hộp xuống đường, cô lớn tiếng:
-Nếu tụi bây không biết trong hộp có gì vậy sao khi tụi tao đến lại sợ bỏ chạy ???
Thy nhìn Hương cái nhìn như muốn nói rằng Hương ngốc quá, Hương bực bội:
-Đánh nó đi!
Trâm can:
-Khoan đã, đễ cho họ nói tại sao họ bõ chạy đã.
Thy nhún vai:
-Tự nhiên khi không có một đám người đến đập nhà rồi làm rùm ben, không bõ chạy chứ làm gì ?? Còn trong ba cái hộp có gì mà Trâm và Hương sợ dữ vậy ??
Hương và Trâm nhìn nhau, cả hai không nói gì cả . Hương cảm thâý ghê trước bọn đàn em nên chống chế
-Mặc dù mày không biết trong hộp có gì, nhưng mày cũng đã nghi ngờ có đúng không? Nếu không là tụi bây không có ăn cắp mấy cái hộp đó đâu.
Thy nhăn mặt:
-Đừng có dùng từ khó nghe như vậy ? Bọn này chỉ mượn thôi, giờ không phải trả lại rồi đó sao?
Thy bấm cái nút record trong cái điện thoại rồi cô nói tiếp:
-Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, đúng là tụi tao nghi ngờ tụi bây dính dáng đến cái chết của Nhã Tịnh, nhưng chưa có chắc chắn, bây giờ tao cảm thấy đúng 100% tụi bây có liên quan.
Hương muốn làm oai nên nói oăng oăng:
-Rồi sao? Tụi tao làm đó, chính Tiên đã dụ Nhã Tịnh đến chỗ Thắng và Thắng đã làm chuyện đó với Nhã Tịnh . Tao và con Trâm cùng bọn họ giết chết Nhã Tịnh đó, rồi mày làm được gi? Cảnh sát còn không làm được gì nói chi là mày, hãy dẹp cái ý định trả thù đó đi.
Thy nắm chặt tay mình lại, cô tiếp:
-Vậy chính tụi bây làm, nhưng tao không hiểu giết chết Nhã Tịnh có lợi gì cho tụi bây?
Trâm lên tiếng thay cho Hương:
-Mày đã làm cho tụi tao không có sự lựa chọn nữa, tụi tao đành phải cho mày với Vicky xuống gặp Nhã Tịnh thôi, nhưng tao cũng sẽ cho mày biết lý do vì sao tụi tao phải làm vậy . Là vì mày đó . Chính mày đã làm tụi tao mất trắng tay vì cái vụ buôn thuốc phiện, mày đã báo cảnh sát.
-Sao mày biết tao làm ??
-Nếu không phải mày thì còn ai. Tất cả các nhóm ai cũng đồng ý, chỉ có mày và Tú là không chịu hợp tác.
-Nhưng Nhã Tịnh không dính dáng đến.
-Đúng là tụi tao chĩ định bắt Nhã Tịnh đễ hù mày thôi, nhưng do Nhã Tịnh biết quá nhiều . Tụi tao đành phải làm vậy thôi.
Hương ngăn Trâm lại:
-Đừng nói nhiều nữa, giờ nó biết rồi, giết tụi nó đi!
Vicky ôm chặt lấy Thy. Họ vừa giơ súng lên định bắn thì John cùng đám cãnh sát la lên:
-Ngừng tay lại! Nếu không đừng trách.
Hương và Trâm bỏ súng xuống, Cảnh sát tóm hết mọi người lên xe, John đi lại bên Thy và Vicky.
-Hai người không sao chứ?
Vicky trả lời:
-Vicky và Thy không sao, cảm ơn John nhiều, mà sao John biết Vicky và Thy ỡ đây vậy?
-Vicky msg cho John mà.
Vicky ngơ ngác, cô quay lại nhìn Thy. Thy mỉm cười . Lúc này Vicky và John mới vỡ lẽ ra.
-Thôi John đi đây, có gì sẽ cho Vicky và Thy biết.
John quay đi thì Thy kêu lại:
-Khoan đã!
-có gì không Thy?
-Thy đã thâu được lời nói của Trâm và Hương. Họ đều nhận mình đã dính dáng đến cái chết của Nhã Tịnh.
-Cảm ơn Thy nhiều lắm, đây là một bằng chứng rất tốt.
Rồi Thy lấy cái túi trong áo của mình ra và đưa cho John:
-Đây là mấy tấm hình của họ, có một tờ giấy họ ký tên và cả vũ khí họ đã giết Nhã Tịnh nữa.
John nắm tay Thy siết chặt:
-Thy và Vicky can đảm lắm, John sẽ làm hết sức mình.
-Cảm ơn John nhiều!
Khi John bõ đi rồi, Vicky quay sang nhìn Thy với ánh mắt thán phục
-Thy giỏi lắm
Siết nhẹ tay Vicky, Thy đặt lên đó một nụ hôn. Vicky hỏi Thy:
-Sao Thy và Phong có thễ thâu bọn họ nói chuyện vậy ??
-Hôm bữa Thy qua nhà Tiên, có dùng điện thoại của mình lưu lại cái memory của Tiên, sau đó biết được Tiên và bọn họ có hẹn với nhau. Phong cho người gắn cái máy record ỡ đó .
-Ồ hèn chi, mà lúc nãy Thy có sợ họ xét mình Thy không?
-Không, vì Thy biết họ không dám đến gần Thy.
-Tại sao vậy ?
-Vì Thy sẽ đánh cho họ một trận.
Thy và Vicky cùng cười, họ đi lại về nhà Phong thì thấy Tú và Phong ỡ đó tự lúc nào, Thy nhìn Phong hỏi:
-Phong không sao chứ?
-Phong không sao, chỉ lo cho Thy và Vicky thôi.
Tú đi đến bên Thy, cô ra dấu cho Thy đi lại đằng kia. Vicky hiểu ý, cô đi lại nói chuyện với Phong. Thy nhìn Tú hỏi:
-Có chuyện gì vậy ??
-Thắng và vợ của hắn trốn rồi.
-CẢnh sát không đến kịp sao??
-Không kịp, lúc họ đến Thắng và vợ hắn trốn mất . Thy và Vicky phải cẩn thận, họ đã đề phòng chúng ta rồi . Tiên và Thắng mới là hai người đáng sợ, giờ thì chứng cớ không đủ tố cáo Tiên. Còn Thắng thì mất tích . Họ sẽ tìm Thy và Vicky trả thù.
-Thy biết chứ, nhưng còn người đứng sau Tiên và Thắng nữa, Tú biết không?
Tú ngạc nhiên nhìn Thy, Thy gật đầu như muốn nói cho Tú biết rằng đó là sự thật.
-Vậy Thy còn chị nguy hiễm dài dài.
-Đều đó không phải là đều Thy lo. Thy chỉ lo cho Vicky, Thy sợ Vicky bị nguy hiểm thôi.
-Vậy Thy hãy cho Vicky về mẹ Vicky một thời gian xem sao.
-Không được, Vicky sẽ không chịu đâu. Và chuyện học của Vicky nữa . Thy cảm thấy mình đã đưa Vicky vào câu chuyện này sâu quá rồi, giờ khó thoát ra, Thy có thễ nhờ Tú chuyện này không?
-Thy cứ nói đi.
-Bảo vệ Vicky giùm Thy.
-Thy đừng lo, Tú sẽ cho người bảo vệ.
Thy lắc đầu:
-Không được, Thy không tin ai hết, Tú hãy giúp Thy bảo vệ Vicky.
Tú nhìn Thy giây lát rồi gật đầu:
-Tú sẽ cố gắng hết mình.
Thy và Tú kết thúc câu chuyện, cả hai đi lại bên Vicky và Phong. Thy nhìn hai người bạn của mình và nói:
-Cảm ơn Phong và Tú rất nhiều, giờ Thy và Vicky phải đi đây.
Tạm biệt Phong và Tú xong, Thy và Vicky lái xe đi.
-Chúng ta đi đâu đây?
-Chúng ta về dự sinh nhật của Khã Mi đã, và sau đó về nhà.
-Nhưng nhà mình chắc giờ bị đập nát rồi.
-Chúng ta về nhà khác.
Vicky nhìn Thy, cái nhìn ấm áp lẫn sợ hãi . Con người Thy không thễ nào Vicky hiểu hết được . Cô cảm thấy thú vị, nhưng cũng lo lắng . Cô sợ mình sẽ mất Thy. Nỗi sợ hãi đó mỗi ngày một gia tăng. Không hiểu Thy biết điều đó không?
Vicky quay sang nhìn Thy lần nữa, Thy cười hỏi:
-Sao nhìn Thy dữ vậy ??
Vicky mắc cỡ quay đi, Thy tìm tay Vicky, cô đan tay mình vào đó, Thy thỏ thẻ:
-Thy yêu em nhiều lắm.
Vicky nghe lâng lâng, Thy ít khi nói yêu Vicky, nhưng mỗi lần Thy nói, Vicky cảm nhận được tình yêu Thy dành cho cô:
-Em cũng yêu Thy nhiều lắm .
-Có phải lấy trời làm giấy, lấy biển làm mực, lấy cây rừng làm bút vẫn không tả hết tình yêu em dành cho Thy không?
Vicky cười khúc khích:
-Thy cũng sến ghê!
Thy cười theo:
-Thy đâu có sến, đó là sự thật mà.
Cả hai đang nói chuyện vui vẽ thì Vicky hoảng hốt:
-Chúng ta quên mua quà cho Khã Mi rồi.
-Em làm Thy hết hồn, tưỡng là ai đuỗi theo mình nữa chứ!
-hihi, em xin lỗi, nhưng không có quà thì kì quá.
Thy mỡ cái tủ nhỏ ỡ xe ra và cô lấy ra hai cái hộp:
-Em coi đi, quà của Khã Mi đó.
Vicky mỡ ra, cô thầm khen Thy chu đáo . Một cái lắc nhỏ thật là xinh, Vicky quay sang nhìn Thy:
-Chắc Khã Mi thích lắm Thy há, lâu rồi em không gặp cô bé, chắc lớn lắm ha.
-Giống Thy mà, sao không dễ thương được.
Vicky tát nhẹ vào má Thy:
-Chãnh quá đi!
Rồi Vicky mỡ cái hộp thứ hai ra, đó là sợi giây chuyền, mặt sợi giây có hình trái tim và bên trong trái tim có hai chữ VT đan vào nhau.
-Đẹp quá!
-Cho em đó cục cưng.
Vicky rươm rướm đôi mắt, Thy nói:
-Em không được mè nheo đó nhé, Thy sợ nước mắt lắm!
-Ai biễu Thy làm em cảm động quá làm chi.
-Đó đâu có gì đâu, Thy sẽ cho em thật nhiều hạnh phúc.
Vicky ngã đầu mình lên vai Thy, cô cảm thấy hạnh phúc như bao quanh cô và Thy. Vicky hy vọng hạnh phúc sẽ không vụt mất khõi tầm tay của mình . Còn Thy suy nghĩ như thế nào ?? Chắc không ai đoán được, nhưng ánh mắt Thy bây giờ nói lên sự lo lắng .
Thy và Vicky đến nhà mẹ Thy, cả hai vừa bước đến cữa thì Khã Mi chạy ra ôm chầm lấy Thy:
-Má Út về rồi!
Mọi người nghe tiếng Khã Mi đều quay ra nhìn, Chiêu Vân đi lại, cô nhìn Thy và nói:
-Mọi người rất mong em, lâu rồi không thấy về.
Thy chỉ cười không đáp, còn Vicky nhìn thấy được ánh mắt Chiêu Vân nhìn Thy. Nữa yêu thương, nữa hờn trách . Vicky nhíu mày. Vừa lúc đó, Vicky thấy điện thoại của Thy có tin nhắn, cô mỡ ra xem và thấy John msg cho Thy:
"Bằng chứng đủ tố cáo Hương, Trâm và Thắng . Còn Tiên, Mẫn Trinh và những người phía sau, vẫn không có bằng chứng đễ tố cáo họ . John sẽ cố gắng tìm ra Thắng."
Đọc xong, Vicky nhìn lên, ánh mắt cô mỡ to hơn khi thấy Nhã Linh ngồi kế bên mẹ Thy. Vicky than thầm trong bụng . Thy chưa thấy Nhà Linh vì Thy đang giỡn với Khã Mi, nếu thấy không biết Thy phản ứng ra sao.
No comments...Leave one now