Truyện les - Thế Là Ta Yêu Nhau Chương 13 - Tác giả: WinterLove

Leave A Comment ,

Ẩm Khã Mi trên tay, Thy ngước lên và bắt gặp ánh mắt Nhã Linh nhìn mình. Thy vội đi lại, nét mặt thy rạng rỡ
Nhã Linh nhìn Thy gật đầu chào. Vicky thấy Nhã Linh bây giờ thật khác . Cô có vẽ chững chạc hơn và không còn ồn ào như xưa. Cách ăn mặt cũng già dặn hơn nhiều . Khã Mi nắm tay Vicky dắt lại cây đàn piano. Vicky cũng muốn Thy và Nhã Linh có thời gian đễ nói chuyến với nhau nên cô chào mẹ Thy rồi đi lại ngồi chơi với Khã Mi. Mẹ Thy cũng tế nhị đi chỗ khác . Bữa tiệc hôm nay chỉ có gia đình Thy, thêm Nhã Linh, Vicky và một người con trai lạ hoắc đang nói chuyện với anh hai Thy. Thy ngồi xuống cạnh Nhã Linh, Thy ân cần

-Chúng ta không gặp nhau đã lâu lắm rồi phải không Linh? Cuộc sống của em bây giờ như thế nào ??
Nhã Linh nhìn Thy, cái nhìn không còn gây gắt như ngày xưa nữa mà có phần dịu đi.
-Cuộc sống của em đã thay đổi rất nhiều . Em đã có gia đình và một đứa con gái rồi
Thy nhíu mài, nhưng rồi với vẻ thản nhiên, Thy mỉm cười
-Thy chỉ mong em hạnh phúc .
Nhã Linh tìm bàn tay Thy
-Em có rất nhiều điều muốn nói với chị, nhưng không biết bắt đầu từ đâu
-Chị hiểu chứ, em có biết chị đi tìm em rất lâu rồi không?
Giọng Nhã Linh thật buồn
-Em có thấy tin nhắn của chị, nhưng em lại không dám quay về . Em muốn khi nào em quay lại tìm chị, em đã là một Nhã Linh khác, không phải làm cho chị mệt mõi
-Em thật khờ, cho dù em như thế nào, chị cũng lo cho em mà
Nhã Linh cười, cô nói sang chuyện khác
-Chị và Vicky đang quen nhau phải không
Thy gật đầu xác nhận, Nhã Linh tiếp
-Như vậy cũng tốt, em mừng cho chị
Như sợ làm Nhã Linh buồn, Thy kéo tay Nhã Linh đứng dậy
-Chúng ta đi dạo một chút đi
Nhã Linh và Thy đi ra ngoài, Vicky nhìn theo với ánh mắt thật buồn . Đi chầm chậm bên bên đường, Thy nói
-Chị đã tìm ra được ai là người giết Nhã Tịnh rồi.
Nhã Linh dừng lại
-Chị nói sao? Cái chết của chị hai em không phải đã bắt được hôn thủ từ lâu rồi sao??
Khã Thy lắc đầu
-Không đơn giản như em nghĩ đi. Chuyện càng ngày càng phức tạp
-Vậy ai là người giết chị hai em??
Thy chỉ vào tản đá phía trước, cô và Nhã Linh đi lại ngồi xuống
-Vợ chồng Thắng, cùng Trâm, Hương, và Tiên
-Bọn họ sao? Vì lý do gì ??
Trâm kễ vắn tắt cho Nhã Linh hiểu, nghe xong cô tái mặt
-thật là độc ác . Em sẽ không tha cho họ đâu
-Chuyện đó đễ chị lo, em có cuộc sống của mình, thì hãy lo cho cuộc sống của mình đi
-Nhưng mà ....
-Không có nhưng gì hết, em phải nghe lời chị
Nhã Linh gật đầu
-Em biết rồi, vậy Vicky có biết không?
-Có, Vicky cùng chị điều tra
-Chị không sợ một lúc nào đó Vicky sẽ xa chị nếu chị cứ lo chuyện của chị hai em
-Vicky không phải là người như vậy đâu, em đừng lo
Nhã Linh không nói gì, cô chỉ nhìn về một phía nào đó, Thy nắm tay Nhã Linh ân cần
-Em sống có hạnh phúc không??
Nhã Linh quay lại nhìn Thy, nước mắt cô chơt rơi, Thy lấy tay chùi nước mắt đó đi
-Sao em lại khóc ???
Nhã Linh lắc đầu, Thy dịu dàng
-Nói cho chị nghe, em sống có hạnh phúc không?
Nhã Linh ôm chầm lấy Thy, cô nói trong tiếng nấc
-Em nhớ Thy nhiều lắm, em đã cố gắng quên, nhưng em làm không được . Thy có biết không? Em tưỡng rằng có con với Đức rồi em sẽ không nhớ Thy nữa, nhưng em lại nhớ Thy nhiều hơn. Em phải làm sao đây?
-Thy xin lỗi em Nhã Linh. Thy không ngờ Thy làm cho em đau lòng như vậy . Thy xin lỗi
-Em không biết cũng không muốn Thy xin lỗi . Tim em đau lắm . Thy đừng bỏ em có được không?
-Nhã Linh à, chúng ta không thể nào đâu. Thy chỉ coi em như em gái của mình, vì tình yêu Thy có, Thy đã dành cho Vicky. Thy có thể lo cho em, nhưng giới hạn chỉ nhiêu đó thôi, em có hiểu không? Em đã có cuộc sống của mình, em phải cố gắng lên. Thy biết em sẽ làm được
Nhã Linh im lặng, tiếng khóc có phần dịu đi. Thy đẩy nhẹ Nhã Linh ra, bất chợt Nhã Linh hôn Thy. Thy để mặt cho Nhã Linh hôn. Khi Nhã Linh dừng lại, Thy hỏi
-Em có cảm giác như thế nào khi em hôn Thy??
Nhã Linh không trả lời, Thy kéo mặt Nhã Linh lên và nói chậm rãi
-Có phải em có cảm giác như có lỗi với chồng em không? Hay em đễ mặt cho mình muốn làm gì thì làm ??? Thy tưỡng em đã lớn và trưỡng thành hơn nhiều, nhưng chuyện tình cảm của mình em còn không thễ giải quyết nỗi, vậy em có con đễ làm gì ?? hay em thích nhìn họ đau khỗ đễ cảm thấy lòng thanh thản hơn. Cái hôn này coi như Thy bỏ qua, nhưng đừng bao giờ đem Thy ra làm thí nghiệm như vậy . Em phải hiểu rõ hơn ai hết tình yêu em dành cho Thy đã chết rồi . Em tưỡng rằng em còn yêu Thy khi em ghen với Vicky, đúng không? Nếu Thy không quen với Vicky, có lẽ em sẽ có cái nghĩ khác hơn. Đừng trẻ con như vậy nữa . Thy đã nói với em rồi . Em mãi mãi chỉ là em gái của Thy thôi. Chúng ta về đi
Thy đứng dậy và bước đi . Được vài bước, Thy quay lại nói với Nhã Linh
-Cô bé kia, còn không mau về
Nhã Linh nhìn Thy mỉm cười, cô đi đến bên Thy
-Thy nói đúng lắm, em xin lỗi
-Khờ quá, chúng ta về đi. Mai mốt đem con của em đến cho Thy gặp .
Nhã Linh gật đầu . Bây giờ Thy mới thấy tảng đá đè nặng trong lòng cô được quăng đi xa. Thy không còn cảm thấy có lỗi với Nhã Tịnh nữa . Mọi thứ rồi sẽ tốt thôi. Thy mong là như vậy . Về lại nhà mẹ Thy, mọi người ăn uống vui vẽ xong, Nhã Linh xin phép ra về . Người con trai lại bạn của Khương vẫn còn ngồi đó, mắt cứ nhìn Thy không rời . Khương đi lại bên em gái, anh nói
-Thy à, em có nhớ ai đây không?
Thy lắc đầu cô như lục lại trí nhớ của mình, nhưng không tài nào đoán ra
Rồi người con trai trước mặt nheo mắt của mình lại và làm vài động tác, Thy như nhớ lại và reo lên
-Ahhh, Anh Tuấn Lùn
Khương mắng yêu em gái
-Người ta hết lùn rồi em còn gọi lùn nữa
Tuấn bênh Thy
-Đâu sao, tên lúc nhỏ mà, gọi vậy thân mật hơn. Bây giờ Thy lớn quá, nếu ra đường gặp chắc nhận không ra
-Anh cũng khác mà , nhưng anh Tuấn bỏ đi đâu biền biệt vậy
-Anh đi làm việc và cũng muốn đi đây đó cho biết
-Vậy bây giờ về luôn hả
-Cũng chưa biết nữa, nếu có gì giữ chân được thì sẽ ỡ lại
Tuấn nhìn Thy, cái nhìn thật nồng nàn, Thy quay mặt đi chỗ khác .
-Ủa, Vicky đâu rồi anh hai?
-Cô bé đang chơi với Khã Mi ngoài vườn đó
Thy đứng lên nói với Tuấn
-Vậy em ra ngoài vườn chút, anh Tuấn ỡ chơi với anh hai
Thy đi vội ra ngoài, cô biết mình nên tránh Tuấn nhiều hơn. Thy bước đến bên Vicky và Khã Mi mà cả hai đều không hay. Vicky và Khã Mi đang chơi chữ với nhau. Thy ngồi xuống, cô hun lên má Khã Mi rồi quay sang hun lên má Vicky. Cả hai giật mình ngẫng lên. Khã Mi ôm Thy nủng nịu
-Sao má út bỏ Khã Mi vậy, lúc nãy Khã Mi với chị Vicky đi tìm má út, Khã mi và chị Vicky thấy má út với chị nhã Linh hun nhau.
Thy quay sang nhìn Vicky rồi nói với Khã Mi
-má út xin lỗi Khã Mi nhé, bây giờ má út chơi với Khã Mi nè
Cô bé nhe răng sún của mình ra cười
-Okay, mình chơi barbie và tea house nhé, Khã Mi đi lấy đây
Đợi Khã Mi chạy đi, Thy xoa nhẹ lên má Vicky
-Xin lỗi em
-Có gì đâu mà Thy phải xin lỗi em, em hiểu mà
-Em hiểu như thế nào ??
-Em biết là Thy thương em, vậy đủ rồi
Thy ôm Vicky vào lòng
-Cảm giác này thật bình yên
-vậy ôm Nhã Linh không bình yên hả
Thy cười lớn
-không bình yên
Vicky nguýt Thy rồi cả hai cùng cười . Đột nhiên, Thy nhận được điện thoải của Nhã Linh. Thy quính quáng đứng dậy
-Em ỡ chơi với Khã Mi nhé, chị đi chút
-Thy đi đâu vậy ? Có chuyện gì rồi
-Thy gấp lắm, sẽ nói cho em biết sau
Thy hấp tấp chạy đi. Cô gặp Khã Mi đi ra, nhưng không giải thích cho cô bé được . thấy Thy bỏ đi, Khã Mi méo mặt nhìn Vicky
-Má út đi đâu vậy ?
Vicky ôm Khã Mi vào lòng
-má út có chút chuyện, chị Vicky chơi với Khã Mi nhé
Khã Mi buồn gật đầu . Vicky cảm thấy trong lòng bồn chồn lo lắng va` muộn phiền vì sóng gió cứ bao vây lấy cô và Thy
Thy chạy xe đến nhà Nhã Linh theo địa chỉ mà cô đã chỉ . Đi vội vào trong, Thy thấy Nhã Linh đang khóc, còn cảnh sat thì đang phỏng vấn Đức, chồng của Nhã Linh. Thấy Thy, Nhã Linh khóc to hơn, cô vừa khóc vừa nói
-Con của em bị mất rồi, có người bắt cóc con em đi rồi
-Em đừng khóc nữa, nói rõ ràng cho chị nghe đi
Nhã Linh không khóc nữa, cô chậm rãi kễ cho Thy nghe
-Lúc nãy em đi về thì vẫn thấy Nhã Trân, em còn chơi với con bé . Sau đó em và anh Đức đi xuống bếp nấu ăn và bỏ Nhã Trân vào trong cái nhà nhỏ đễ cho nó chơi. Chỉ trong vòng 10 phút thôi em không nghe tiếng con bé nên em lên em coi thữ, em không thấy Nhã Trân đâu hết . Chỉ thấy cái cữa sỗ bị người ta cắt kiếng. Nên em với anh Đức gọi cảnh sát . Em phải làm sao đây??
Thy thỡ dài, chắc chắn Nhã Trân đã bị bắt cóc rồi . Nhưng do ai làm đây?
-Có ai biết em về đây không?
Nhã Linh nhìn Thy như không hiểu, Thy giải thích
-Chị nghĩ Nhã Trân đã bị bắt cóc rồi . Cho nên chi muốn biết có ai biết em về đây không?
Ngẫm nghĩ một lúc rồi Nhã Linh nói
-Chỉ có gia đình chị và chị Tiên biết thôi. Em không có gọi ai hết
Thy kêu lên
-vậy chị biết ai làm rồi
Thy nói nhỏ vào tai Nhã Linh
-Chị nghĩ là Tiên làm, nhưng em không được báo cảnh sát bây giờ, chị sợ họ sẽ làm hại Nhã Trân. Nghe lời chị đi, em cũng đừng cho Đức biết, chị sẽ tìm cách đem bé Trân về . Giờ chị về trước đây
Nhã Linh kéo tay Thy lại định nói gì đó, nhưng rồi Nhã Linh im lặng . Đức đi lại, Nhã Linh nhìn chồng rồi nói
-Đây là chị Khã Thy, người mà em thường nhắc với anh
Rồi quay sang Thy, Nhã Linh nói
-Đây là anh Đức, chồng em
Thy và Đức chào nhau xong rồi Thy xin phép ra về . Thy lấy phone ra gọi cho Vicky, nhưng không thấy Vicky băt máy . Thy gọi về nhà và gặp Chiêu Vân
-Hello
-Chị hai hả ?
-Chị đây, em ỡ đâu vậy ? Khã Mi nhắc em nãy giờ
-Thy xin lỗi, tại có việc đột xuất, cho Thy gặp Vicky chút
-Vicky về lâu rồi mà
-Ai đưa Vicky về vậy ??
-Đâu có, cô bé nói gọi cho em, rồi đi ra ngoài, sau đó không thấy Vicky trỡ lại nữa nên mọi người tưỡng Thy đón Vicky chứ
-Được rồi, đễ Thy gọi cho Vicky, cảm ơn chị hai, nói với Khã Mi, mai mốt má út sẽ bù lại cho cô bé, bye chi hai
-okay, lái xe cẫn thận, bye em
Cúp phone với Chiêu Vân xong, Thy gọi cho Vicky lần nữa, lần này có người bắt máy, nhưng không phải Vicky
-Vicky hả
-là tao
-mày muốn gì ??
Thắng cười ha hả trong phone
-Đơn giản lắm . Gọi cho đám cảnh sát bạn mày, huỷ hết những cái bằng chứng kia đi
-Đã giao cho cảnh sát rồi, không có lấy lại được . Mày cũng nên tự thú đi
-Nếu vậy tao sẽ đễ cho Vicky chết chung với tao. Cảm giác mất người mình yêu lần nữa không biết dễ chịu không?
-Mày mà đụng đến Vicky, tao không tha cho mày đâu
-Thữ đi rồi biết, tao biết mày có đám bạn có thễ làm quốc tịch giã và hoá trang. Mày chỡ bạn mày đến hoá trang cho tao và Mẫn Trinh. Nếu làm xong, tụi tao trốn đi rồi sẽ cho mày biết chỗ dấu Vicky, bằng không mày sẽ không bao giờ tìm ra đâu. Một tiếng đồng hồ sau sẽ gặp lại . Mà công nhận con gái Nhã Linh dễ thương ghê. Hai mạng người trong tay mày đó, mày đừng nên báo cảnh sát, nếu không tao sẽ cho cả hai xuống gặp Nhã Tịnh . Hãy chỡ bạn mày đến chỗ X..X...X..X. Tụi bây sẽ thấy 2 cái khăn treo trên cành cây. Lấy nó bịt mắt lại và sẽ có người dẫn tụi bây đến chỗ tao. Nhớ đó, bye
-Khoan đã
-Chuyện gì nữa
-Tao muốn nói chuyện với Vicky nếu không tao không làm gì hết
-Được

Thắng mỡ speaker lên

-Chị Thy
-Vicky, em không sao chứ, chị sẽ đến cứu em
- em không sao, Thy đừng có đến đây
Thy nói một câu tiếng pháp với Vicky
- Con Nhã Linh có ỡ đó không?
Vicky trả lời lại
-không
Thy định hỏi thêm vài tiếng nữa, nhưng Thắng đã giựt phone lại
-Tụi bây định giỡ trò gì đây, mày tới mau đi, nếu không tao sẽ không tha cho ai hết
Thắng cúp phone. Thy lái xe nhanh đến nhà một người . Người này có thễ giúp cô cứu Vicky và Nhã Trân. Rồi Thy lấy phone gọi cho John, Phong và Tú đễ bàn kế hoạch
Giờ cũng đã khuya rồi , nên Thy lái nhanh đến nhà
Hiểu Phương. Người mà Thy biết có thể giúp Thy cứu Vicky và Nhã Trân. Khi Thy vừa đến thì Tú và Phong cũng đã ỡ đó tự lúc nào . Thy bước vào thì Phương khoá cữa lại . Đợi mọi người yên ỡ vị trí của mình rồi, Phong mới lên tiếng
-Bây giờ chúng ta phải làm sao?
Thy suy nghĩ rồi nói
-Bây giờ Phương hãy giúp Thy hoá trang cho Phong và Tú . Họ sẽ giúp Phương đem dụng cụ cần thiết vào trong. Như vậy chúng ta mới qua mắt được họ
-nếu họ không cho Tú và Phong vào thì sao?
-Họ không có sự lựa chọn, Thy sẽ cho họ biết cảnh sát đang điều tra họ . Với sự giúp đỡ của Tú và Phong sẽ giúp họ trốn nhanh hơn. Với lại họ nghĩ chỉ có 4 người chúng ta, thì không thể nào đánh thắng họ được
-Vậy được rồi, chúng ta theo đó làm đi
Thy quay sang nhìn Tú và nói
-kêu đám đàn em của Tú đi phía sau. Nhưng ngừng lại cách đó một cây số . Cỡ 15 phút sau hãy đi theo. Thy sẽ trét mực trên bánh xe đễ làm dấu và trên mỗi đôi giày của chúng ta. Mọi người phải rọi đèn pin màu đõ lên thì sẽ thấy vết mực . Không gọi đèn lên sẽ không thấy được . Thy sẽ liên lạc với John nữa
Sau khi bàn kế hoạch xong, Phương hoá trang cho Tú và Phong. Tất cả mọi thứ đều xong xuôi, Thy lái xe chạy chỡ mọi người đi. Khi đến nơi, mọi người xuống xe. Từ đằng xa, Thy đã thấy 5, 6 người đứng đợi . Khi Thy, Phương, Tú và Phong đi lại, một trong đám người đó lên tiếng
-Đại ca chỉ nói có 2 người, sao bây giờ thành 4 người
Thy trả lời
-Hai người này chỉ đi theo giúp đỡ thôi. Như vậy thì sẽ nhanh hơn
Đám người kia nói với nhau
-Gọi phone cho đại ca đi
Họ bấm số phone của Thắng, sau khi nói vài câu họ đưa cho Thy nói chuyện
-Mày đem theo hai người kia làm gì
-Họ giúp làm quốc tịch giã, nếu muốn nhanh thì cho họ theo, không thì thôi. Đông người mà sợ hay sao?
-Được rồi, cứ cho họ theo
Với sự đồng ý của Thắng, Tú và Phong được theo vào trong. Đám người đó bịt mắt của họ lại . Rồi họ lái xe chỡ Thy, Tú, Phong và Phương đi. Đến nơi rồi, họ lấy hết cell phone và những thứ khác . Họ lục trong người của Thy, Tú, Phong và Phương coi có mang súng theo không. Sau đó họ tháo cái vải che mắt của 4 người ra. Thy thấy Thắng và Mẫn Trinh đã ỡ đó đợi sẵng . Thy vừa tới thì Thắng nói với đám đàn em
-bắt nó lại và dẫn đi, còn đem 3 đứa kia vô đây. Mẫn Trinh, em vào hoá trang trước đi. Anh có chuyện cần nói với Thy
Đám đàn em của Thắng bắt Thy đi. Thy cũng không biết họ dẫn cô đi đâu nữa . Rồi họ trói Thy lại . Đến khi họ mỡ tấm khăn che trên đầu Thy ra thì lúc đó Thy thấy mình đang ỡ trong một căn phòng cùng với Thắng . Thắng nhìn Thy thách thức . Thy hỏi
-Mày dấu Vicky đâu rồi ??
Thắng cười nhếch môi
-Mày nghĩ bây giờ mày có quyền hỏi những câu đó sao?
Thy la lớn
-VICKY ĐÂU RỒI ??
Thắng trừng mắt nhìn Thy
-Im đi. Nếu không phải vì mày thì vợ chồng tao sẽ không có kết cuộc như vậy . Tao sẽ không để cho mày sống yên đâu.
-Mày đáng được như vậy
Vừa nói xong, Thắng đánh Thy một bạt tay, máu từ miệng Thy chảy ra
-Mày còn nói hả, tao đã tha cho mày một lần rồi, mày nhớ không??
Thy cười khẩy
-Tha cho tao? tao cần sao? tao đã nói rồi, tao sẽ không tha cho mày về cái chết của Nhã Tịnh .
Thắng nắm tóc Thy giựt mạnh ra đằng sau
-Mày nhìn mày bây giờ đi. Ai ỡ với mày cũng không có kết cuộc tốt đâu. Tao sẽ cho từng người từng người ra đi. Còn Nhã Tịnh, ai kêu nó biết nhiều quá .
Thắng thã tóc Thy ra, Thắng đi ra ngoài và không quên nói với Thy
-Ngoan ngoãn ỡ đây đi. Tao sẽ cho mày nếm mùi từ từ, haha
Sau khi dặn dò đám đàn em xong, Thắng đi ra và khoá cữa lại . Trong phòng bây giờ chỉ còn lại Thy và 2 người đàn em của Thắng . Thy dùng tay của mình tháo chiếc nhẫn từ ngón tay ra. Khi tháo ra được rồi, cô bóp nhẹ, chiếc nhẫn được bung ra thành cây dao nhỏ . Thy cắt sợi giây đang cột hai tay cô lại. Thy thấy chai bia của ai đã uống xong còn trên bàn, Thy chụp lấy và đập mạnh vào đầu của một trong hai thằng . Còn một thằng còn lại rút súng ra định bắn, nhưng Thy nhanh chân đá khâu súng văng ra. Cô đạp vào bụng hắn một cú và xoay người lại chụp lấy cây súng của tên còn lại . Thy bắn một phát vào đầu của một tên. Còn một người còn lại, Thy đánh và kẹo cỗ hắn từ đằng sau. Dí cây súng vào đầu hắn, Thy hỏi
-Nhốt người con gái kia ỡ đâu
-Tôi không biết
Thy bẽ tay hắn quẹo ra đằng sau và dùng cùi chõ đập vào sau lưng hắn
-Đau quá
-Nói mau, dấu cô gái kia ỡ đâu, nếu không tao bắn vỡ sọ
-Được được, tôi nói , đi ra cửa, quẹo trái, sẽ thấy một cái phòng . Cô gái đó đang bị nhốt ỡ đó .
Hắn vừa nói xong, Thy đánh cho hắn xĩu và mỡ cữa . Nhưng Thy mỡ hoài không ra, Thy dùng con dao nhỏ lúc nãy và mỡ ra. Theo lời hắn chỉ, Thy quẹo trái và cô thấy căn phòng ỡ đó . Mỡ cữa ra cô nghe tiếng Vicky la
-Đừng đụng vào tôi
Trong phòng tối quá, Thy không thấy Vicky đâu cả, nên Thy nói
-là chị đây Vicky
-Thy, Thy đâu rồi, em không thấy Thy
-Em đợi chị một chút
Thy dùng sợ giây chuyền của mình và mỡ cái mặt giây chuyền ra, ánh sáng từ trong đó toả dần . Vicky chạy lại ôm chầm lấy Thy
-Em sợ quá
Thy ôm Vicky vào lòng
-Đừng sợ nữa, có chị rồi . Chị xin lỗi em Vicky. Bây giờ chúng ta ra khõi đây nhé
Thy nắm tay Vicky bược ra ngoài thì cô thấy Thắng và đám đàn em đang tiến lại . Thy kéo Vicky bỏ chạy . Đám người của Thắng rượt theo. Chạy một đoạn thì Thy không còn đường đễ chạy nữa . Phía trước có một cái cữa, Thy mỡ ra và chạy ra ngoài . Thì ra là cái lan can. Thy kéo Vicky đứng ra sau mình . Bọn người của Thắng đã đuổi kịp .

Bắt nó lại
Bây giờ bọn đàn em của Thắng đang bao vây Thy và Vicky. Thy nắm chặt tay Vicky lại . Cô nhìn quanh tìm kiếm cách thoát khỏi nơi đây, nhưng nhìn mãi vẫn chỉ thấy còn 1 cách thôi, đó là nhảy xuống dưới, nhưng trên này cao quá, nhảy xuống dưới không chết cũng tàn tật . Thy rút cái điện thoại trong túi mình ra
-Tụi bây lại gần tao sẽ cho nổ chỗ này, có chết thì chết chung
Thắng và đám đàn em của Thắng dừng lại, không dám tiến lại gần . Với vẻ mặt giận dữ, Thắng lớn giọng
-Khôn hồn thì trả cái họp lại đây, nếu không đừng có trách
Thy ngạc nhiên không hiểu Thắng đang nói là họp gì, cô nhìn Vicky và giờ mới thấy trên tay Vicky đang cầm một cái họp . Cái này là cái thứ 4, 3 cái kia thì Thy đã giao cho cảnh sát .
-Đưa cái họp cho chị - Thy xoè tay ra và Vicky đặt cái họp vào tay Thy - Trả lại cho mày cũng được, nhưng có điều kiện
Thắng nhếch môi
-Mày giống như con cá sắp được chiên lên còn có thể trả giá sao?
Thy lau giọt mồ hôi trên trán của mình nhìn Thắng thách thức
-Tao nghĩ cái họp này rất cần đối với mày, nếu mày muốn vậy thì tao sẽ giao nó cho cảnh sát
Thắng gầm gừ
-Mày sẽ không thoát được khõi đây đâu
Thy không đếm xỉa đến lời của Thắng, cô quay sang nói với Vicky
-Vicky à, chị xin lỗi không bảo vệ cho em được nữa, nhưng em tin chị đi. Chị sẽ thoát khõi nơi đây và trả thù cho em
Thắng nghe những lời của Thy nói và hắn biết rằng Thy sẽ làm được . Cô sẽ thoát khõi đây một mình như lời cô nói và hắn nghĩ rằng Thy sẽ sẵng sàng hy sinh Vicky nên liền ưng thuận
-Thôi được rồi, nói điều kiện của mày đi
-Thả Vicky đi - Thy chỉ vào Vicky- Tao sẽ ỡ lại đây
Thắng mừng thầm vì người Thắng muốn không phải là Vicky mà là Thy. Với lại muốn bắt Vicky thì dễ nhưng giữ được Thy mới là khó . Và có người hứa với Thắng rằng nếu bắt được Thy, sẽ tìm cách cứu Thắng và vợ hắn khõI tù, nên Thắng không suy nghĩ gật đầu ngây
-Được, tao sẽ thã nó
Vicky quay sang nhìn Thy lắc đầu
-Không được đâu, họ sẽ đánh chị chết, em không muốn
Thy nắm tay Vicky vỗ về
-Nghe lời chị đi, chị sẽ không sao hết .
-KHÔNG, chúng ta đi thì đi chung, ỡ lại thì ỡ lại chung
Thy nạt ngang
-VICKY
Nước mắt Vicky rơi xuống má , Thy đẩy Vicky
-Đi đi
Vào lúc đó thì Thy nghe có tiếng nói
-Không ai được đi hết
Mọi người quay lại nhìn, Thắng bực dọc
-Tại sao ??
Tiên nhìn Thy, rồi cô quay sang Thắng
-Cảnh sát đã gần đến rồi , còn không mau chạy đi
Đàn em của Thắng nhìn nhau ngơ ngác, Thắng đập mạnh tay vào tường rồi nói những lời tục tĩu, ánh mắt nhìn Thy như muốn bóp chết Thy. Rồi tự nhiên, Thắng giơ khẩu súng lên
-Vậy tao sẽ cho tụi bây chết
-Tụi tao sẽ cho vợ mày chết trước - Tú nói và kẹp cỗ Mẫn Trinh đi lại bên Thy, theo sau là Phương và Phong- Thy với Vicky không sao chứ ?
Thy lắc đầu thay cho câu trả lời, Thắng từ từ bỏ súng xuống
-Tụi bây....
Thy nói nhỏ vào tai Phong
-Chút nữa có chuyện, Phong đem Vicky đi giùm Thy
Phong gật đầu như hiểu . Thắng suy nghĩ một chút rồi nói
-Bây giờ chúng ta trao đổi đi
-Trao đổi gì ??
-Trao đỗi vợ tao với con của Nhã Linh
Thy nhíu mày, nhưng Vicky lên tiếng
-Con của Nhã Linh không có ỡ nơi hắn
-Mày nói gì ....
Vicky không trả lời, cô im lặng làm Thắng điên tiết
-bây giờ có chịu trao đổi không? Nếu không tao sẽ giết đứa bé
Thy tỏ vẻ không quan tâm
-Tao không chấp nhận yêu cầu đó, nhưng tao có điều kiện khác
-Điều kiện gì ?
Thy cố câu thời gian đợi cảnh sát đến để tóm gọn bọn người này đi. Tiên đứng quan sát và cô cũng biết điều đó, nhưng Tiên không mấy quan tâm. Cô muốn chuyện này xảy ra vì cô cũng không mấy ưa Thắng và Tiên cũng quá rành luật đễ có thể làm những chuyện này không dính líu đến cô.
-một cái tên
Thắng suy nghĩ một hồi rồi như hiểu ra . bây giờ hắn mới phục sự thông minh của Thy. Nhưng Thắng không làm được, nếu nói ra, Thắng và vợ hắn cũng chết thôi
-tao không bằng lòng
Lúc đó mọi người nghe tiếng chân của cảnh sát chạy vào . Thy mỉm cười, còn Tiên lũi đi mất . Thắng biết mình sẽ không thoát được nên nháy mắt với vợ . Mẫn Trinh thấy vòng tay của Tú loãng dần nên đánh vào bụng Tú một cái và quay sang bắt lấy Vicky. Mọi người không chú ý nên Vicky đã bị Tú tóm gọn . Rút con dao từ đùi gối, Man Trinh để vào cổ Vicky. Lúc đó đàn em của Tú và cảnh sát vào tới
-Dừng lại, các người đã bị bắt
-Nếu các người còn tiến tới, tôi sẽ ghết cô ta
Mẫn Trinh đễ sát dao vào cổ Vicky hơn nữa . Thy có thể nhìn thấy cỗ Vicky rướm máu, Thy hét lên
-Dừng lại, mày muốn gì
Mẫn Trinh cười khẫy
-Dễ lắm thã tụi tao đi
Thy nhìn John dò xét, nhìn thấy cái lắc đầu của John, Thy bối rối . Lúc đó xe của đàn em Thắng chờ tới . Thắng đi vội vào xe. Thy nói với Mẫn Trinh
-Thã Vicky ra đi, tao theo mày
Thy đi lai và đưa hai tay của mình lên. Mẫn Trinh ra hiệu cho đám đàn em bắt Thy lại .
-Thã Vicky ra
Mẫn Trinh làm theo lời Thy nhưng cô không thã ra nhẹ nhàng . Mẫn Trinh đẫy Vicky nhào xuống dưới . Thy hét lên
-VICKY...
Thy chỉ nghe được tiếng la của Vicky thôi, trong lúc mọi người chạy lại cứu Vicky thì Mẫn Trinh kéo Thy vào xe và cho xe chạy đi. Cảnh sát rượt theo. Thy lo không biết Vicky như thế nào . Hai tay cô đã bị Mẫn Trinh trói lại . Mẫn Trinh nói với Thắng
-Đám cảnh sát đang đuổi theo sau đó
Thắng nhìn ra kiếng hậu rồi chữi một tràn dài. Thy rờ vào chiếc nhẫn của mình và một mũi dao nhộn nho nhỏ chìa ra. Mẫn Trinh và Thắng lo nhìn về vía sau nên đợi lúc Mẫn Trinh không chú ý, Thy nhanh tay chụp lấy con dao từ tay Mẫn Trinh. Cô đánh vào sau ót Mẫn Trinh và Mẫn Trinh không còn biết gì nữa . Thy làm nhanh quá nên Thắng không kịp làm gì hết, Thy trườn lên và lắc tay lái của Thắng vào vách đá bên trái, rồi Thy mỡ cữa phóng ra. Chiếc xe lao vào vách đá cái rầm cũng là lúc cảnh sát vừa tới . Thy bị trầy trụa đầy người, nhưng giờ phút này Thy chỉ lo cho Vicky. Thy chạy vội về chỗ lúc nãy . Tú ôm chầm lấy Thy
-Thy không sao chứ
Thy thỡ hổn hển
-Vicky đâu? Vicky có sao không?
Vicky từ từ đi lại
-THY...
Thy đi lại ôm Vicky vào lòng
-Em làm chị hết hồn
Vicky tức tưởi, nước mắt Vicky giờ ướt đẫm áo Thy. Vicky xoa nhẹ những vết thương trên tay Thy mà không khỏi xót xa. Mọi người đứng kế bên thỡ phào nhẹ nhõm . Phương lên tiếng
-Bình yên hết là tốt rồi, giờ chỉ lo cho con của Nhã Linh
Vicky đẩy nhẹ Thy ra và nói
-mọi người đi theo em
Cả đám ngơ ngác nhìn nhau nhưng rồi họ cũng đi theo Vicky. Họ bước vào trong một cái phòng nhỏ và họ thấy một người con gái đang ẫm một đứa bé . Vicky đi lại ôm đứa bé vào lòng .
-Thy, con của Nhã Linh nè
Thy nhìn đứa bé, vuốt đôi má bầu bĩnh của nó . Đứa bé này có một nét gì đó rất giống Nhã Tinh. Thy giơ tay ẫm đứa bé . Vicky kéo cô gái đó lại trước mặt Thy
-Đây là Tuyết Vy, người đã giúp đỡ em chăm sóc con của Nhã Linh
Thy nhìn người con gái trước mặt mình rồi chợt nhớ ra. Chính cô bé là người Thy hứa sẽ dắt ra khõi đây. Tuyết Vy nhìn Thy là cô nhớ ngây, nên nỡ nụ cười đáp
-Chào chị, lâu rồi chúng ta không gặp
-Em vẫn khoẻ chứ
-Dạ vẫn khoẻ
Vicky ngạc nhiền nhìn hai người, nhưng rồi mọi người đều quay lại khi nghe tiếng khóc của Nhã Trân
-ngoan, đừng khóc, Thy sẽ đưa con về với mẹ
Thy lấy điện thoại gọi cho Nhã Linh yên tâm và mọi người đi về . Thy quay sang nói với Tuyết Vy
-Giờ em có kế hoạch gì ??
Tuyết Vy cười buồn
-Em nghĩ chắc đi tìm một việc làm khác ổn định hơn
-Còn việc học của em ??
-Em không biết nữa
Suy nghĩ một lúc rồi Thy nói
-Em có thễ làm cho chị rồi vẫn cứ đi học
Tuyết Vy nhìn Thy rồi cô nghẹn giọng
-CẢm ơn chị
-Không có gì hết, không phải chị nói là sẽ đưa em ra khõi đây sao? Coi như chị giúp được gì thì chị sẽ làm .
Vicky nhìn Thy ẫm Nhã Trân mà cảm thấy hạnh phúc . Ước gì cô và Thy cũng sẽ có một mái ấm với những đứa con xinh xắn nhỉ . Nhưng bây giờ chưa được vì mọi thứ vẫn còn đang nỗi sóng

Blogger
Facebook - Comments

No comments...Leave one now

Powered by Blogger.