Truyện les - Thế Là Ta Yêu Nhau Chương 6 - Tác giả: WinterLove

Leave A Comment ,

Thy cho xe chạy thẵng đến chỗ của Trâm, Thy đã quá quen thuộc với chỗ này . Ngày xưa cô rất thường vào ra ỡ đây. Cho xe đậu phía sau xe của Trâm, Thy thay vội cái quần Jean và đôi giày . Cô đút chiếc phone tay vào trong túi sau và bước vào . Thấy có người bước vô đàn em của Trâm vội vã đứng dậy coi là ai, nhưng thấy Thy nên cả đám tản ra nhường lối cho Thy. Bên trong chỗ này còn có một căn phòng rất lớn, là nơi mọi người thường tụ tập lại đễ chia khu vực ra đễ làm ăn.
Ỡ thành phố này, lúc trước có 3 cái băng đản. Một cái do Tú nắm đầu, một cái do Trâm và một cai là ngày xưa Thy cầm đầu, nhưng từ lúc quen với Nhã Tịnh, Thy đã giải toán và có một số người của Thy đi theo Tú, một số theo Trâm và một số chỉ muốn theo Thy thôi, nên đã rút lui luôn. Nhưng bất cứ lúc nào Thy cần là họ sẽ đến giúp Thy. Tú và Trâm cũng không hợp nhau, nên Tú cũng luôn ỡ bên Thy. Thy đi đến căn phòng ỡ cuối hành lang và cô mỡ cữa bước vào . Nghe tiếng cữa mỡ, mọi người quay lại nhìn người vừa bước vô, thấy là Thy, Mẫn Trinh ngạc nhiên lên tiếng

-Thy đến đây có gì không?, Mẫn Trinh nghĩ nếu không có chuyện Thy không đến đâu

Thy không trả lời Mẫn Trinh, cô nhìn xung quanh tìm Vicky nhưng khôNg thấy, cô nhìn thẵng mắt Mẫn Trinh, ánh mắt Thy vừa lạnh vừa nghiêm, nó làm Mẫn Trinh run sợ . Lâu rồi cô không thấy ánh măt' này từ Thy.

-Trâm đâu?

-Sư Tỹ bận rồi . nếu Thy cần gặp thì khi khác đến

-Thy muốn gặp bây giờ

-Xin lỗi Thy, Mẫn Trinh làm không được , nếu Thy không chịu đi thì Mẫn Trinh cho người mời Thy đi đó

Thy cười khẫy

-Thữ đi

Mẫn Trinh bất lực, cô không dám đụng đến Thy, đúng lúc đó thì Trâm từ trong phòng nhõ bước ra

-Chuyện gì ồn vậy

Trâm quay sang la đám đàn em, nhưng vừa thấy Thy cô cười tươi

-wow, Trâm có phước gì mà được Thy đến thăm đây?

Thy vòng tay lai nhìn Trâm

-Thy nghĩ là Trâm hiễu

-Nếu vì cái vụ đánh Nhã Linh thì Trâm sẽ giải thích cho Thy hiễu vì sao

Thy lắc đầu

-Chuyện đó Thy sẽ hỏi Nhã Linh và sẽ tính sau

-Thy tin tưỡng là Nhã Linh nói hết sự thật sao

Thy nói chất nịch

-Thy tin Nhã Linh hơn Trâm vì Nhã Linh không bao giờ nói sạo với Thy, còn Trâm thì Thy đã quá nhiều kinh nghiệm rồi

Trâm đỗi sầm nét mặt

-Nễ Thy là bạn nên trâm mới nói chuyện nhỏ nhẹ thôi, Thy đừng quá đáng . Giờ Thy có thễ về rồi

Thy nhún vai

-Hình như Trâm không nghe rõ thì phải, Thy chưa có cái Thy cần nên Thy chưa đi được

-Ỡ đây có cai Thy cần sao? Không phải mọi thứ chôn vùi theo mấy năm về trước rồi hả

-Có những thứ sẽ không chôn vùi đâu, và Thy sẽ không đễ yên đâu, bây giờ Trâm trả Vicky lại cho Thy

-Vicky? Sao ha? Người yêu mới đi có 2 năm mà có người tình khác rồi sao?

Nếu như ngày xưa Trâm nói câu này với Thy thì đã bị ăn đấm như chơi, nhưng bây giờ Thy biết lợi thế sẽ không về bên cô, giờ này cô chỉ muốn đem Vicky về bình yên thôi

-Chuyện của Thy có lẽ không cần Trâm phải lo

-Chuyện khác của Thy thì Trâm không nói, nhưng Vicky thì Trâm phải lo rồi

-Giờ Trâm muốn sao mớI chịu trả Vicky lại cho Thy

-Thy thông minh lắm, nhưng Thy hãy suy nghĩ kĩ một chút đi, vì điều kiện này sè làm Thy đau lắm

-Chẵng có gì tốt ra từ Trâm hết, nên cứ nói đi

Trâm cười thật lớn, ngày xưa cô vừa nễ Thy vừa muốn tẫy chay Thy. Vì có Thy thì cô không thễ nào nắm chủ được tất cả trong tay. Rồi tới lúc tưỡng sẽ không còn bị Thy ám ãnh nữa thì Thy lại giup Tú . Giờ có cơ hội cô không trả thù thì sao được

-Thy chịu 10 đấm của Trâm. Nhưng Trâm cho Thy biết, Vicky mà nằm trong tay Trâm lần nữa thì Thy lấy về không dễ như bây giờ đâu. Thy thấy sao? Điều kiện dễ không?

-Được rồi , vậy thì lẹ đi

-Khoan đã , sao vội vậy

Rôi Trâm quay sang nói với Mẫn Trinh

-Dẫn Vicky ra đây

-Trâm muốn làm cái quái gì đây

Trâm đưa tay vút má Thy, nhưNg Thy gạt đi

-Trâm chỉ muốn Vicky coi Trâm tập thễ dục thôi

Mẫn Trinh dẫn Vicky đi ra, vừa thấy Thy Vicky chạy lại

-Chị Thy

Trâm kéo Vicky lại bên mình

-Vicky từ từ đã, Trâm sẽ biễu diễn cho Vicky coi

Trâm từ từ tiến lại và cô giộng mạnh vô bụng Thy một cái . Thy cắn răng. Vicky thấy vậy la lên

-Trâm, ngừng tay lại

Trâm quát

-Mẫn Trinh, giữ Vicky lại

Đợi Vicky được Mẫn Trinh nắm chặt lại, Trâm đi đến bên Thy và lần này, cô đánh thật mạnh vào má trái của Thy. Định đánh thêm một cái bên phải nữa, nhưng cánh cữa chợt mở

Tú bước vào, theo sau là Linh, Hồng và một đám người . Linh và Hồng chạy lại đỡ Thy. Tú giận dữ, cô đi đến bên Trâm

-Mày biết mày đang làm gì không??

Trâm nhướng mặt

-Chuyện của tao, mày không cần quan tâm đâu

-Nhưng dính dáng đến Thy, tao không thễ không quan tâm được

-Cái này là do Thy tình nguyện, mày hỏi Thy đi

Linh bực tức xấn lại

-Là mày giữ Vicky, cho nên chị Thy mới chịu cho mày đánh thôi

Trâm cười to

-Vậy sao mày không nói là tất cả do mày cho nên mới như vậy . Vicky theo tao cũng là do Vicky tình nguyện . Tao không có ép ai hết . Mày nghĩ tao là gì mà muốn đến đây dẫn người là dẫn đi . Mày khinh thường tao quá rồi đó

Thy thấy tình thế bất lợi cho Vicky nên cô lên tiếng

-Đủ rồi, còn bao nhiêu cái nữa thì đánh luôn đi

-Sãng khoái, phải vậy chứ, học hõi đi

Trâm đi lại gần Thy nhưng Tú đứng trước mặt chận lại

-Vậy mày nói rõ lí do tại sao mày đánh Thy đi

Trâm khoát vai

-Được thôi. Thy đến đây dẫn người, tao nói chịu thã nếu Thy chịu 10 đấm của tao. Chỉ vậy thôi

-Vậy tai sao mày bắt Vicky

-Vicky kêu tao tha cho Linh, tao nói điều kiện . Chỉ vậy thôi, tao làm sai cái gì

-Vậy sao mày hông nói luôn là đám đàn em của mày phá Linh trước, rồi mày không nói gì, chỉ nghe một phía đàn em của mày rồi đánh Nhã Linh. Rồi mày lại quên nói là mày làm khó Nhã Linh cho nên Vicky mới đi theo mày

-Mày bắt tin nhanh quá đó chứ . Tao nghĩ mày cũng đừng nên xen vào làm gì .

-Mày thử đi

Cả đám chuẩn bị đánh nhau, Thy quát

-Đủ rồi , Tú tránh qua một bên đi . Thy chịu điều kiện này, không sao đâu

Tú quay nhìn Thy, cô hậm hực, nhưng không làm gì được . Thy đi đến bên Trâm

-Lẹ đi

Vicky nhìn Trâm. Trâm đọc được trong mắt Vicky sự tức giận và ghét . Trâm chùn bước . Cô không muốn Vicky ghét mình . Cô quay sang nhìn Thy

-Thy dẫn Vicky về đi .

Rôi cô quay sang nói với Vicky

-Trâm sẽ gặp Vicky sau

Vicky chạy lại đỡ Thy, Trâm khoát tay cho đám đàn em tãn ra . Đi ra đến ngoài, Thy đuối dần, hồi sáng giờ cô chưa ăn, mà còn bị Trâm đánh một cái thật mạnh . Vicky hoãng hồn, cô la lên

-Chị Thy

Mọi người nghe tiếng la của Vicky, quay lại nhìn Thy

-Thy có sao không? --- Tú hỏi

-Thy không sao, cho Thy vô xe đi.

Đỡ Thy vào xe, Vicky lấy chìa khóa từ túi áo ấm Thy ra, cô nhẻ nhẹ

-Em lái chị về

Linh định chạy, nhưng Hồng níu áo cô lại

-Đễ cho họ yên tĩnh đi. Em đừng lộn xộn nữa

Không hiễu sao Linh ngoan ngoãn đi theo Hồng

Ngồi trong xe, Thy mệt mõi nhắm mắt lại . Vicky không cho xe chạy về nhà mà cô cho xe đi về hướNg biễn . Vicky tìm một chỗ park rồi cô quay sang nắm bàn tay của Thy

-Tới nhà rồi hả ?

-KhôNg có, em chỡ chị ra biễn, cho nhẹ một chút . Hôm nay chị làm em hết hồn

Thy rụt tay mình ra khõi tay Vicky.

-Lần sau đừng có làm chuyện khùng điên như vậy

-Chị có biết nếu chị không đến em cũng có cách về không? Lần sau đừng vì em mà bị người ta đánh như vậy

-Nếu là Nhã Linh chị cũng làm vậy, em đừng lo quá .

Thy mỡ cữa xe bước ra ngoài, Vicky cũng lật đật bước theo

-Lâu rồi chị không ra biễn, chị quên mất là nó thoãi mái như vậy

Thy tìm chỗ ngồi xuống, Vicky đi đến ngồi kế bên cô

-Em cũng vậy, từ nay trỡ đi, mình ra đây thường xuyên nhé

Thy cười, nụ cười thật hiền . Lần đầu tiên Vicky thấy nụ cười này của Thy

-Em bao nhiêu tuổi rồi Vicky??

Vicky ngạc nhiên không hiễu sao Thy lại hỏi như vậy, nhưng cô cũng trả lời

-Em 24

Thy đễ yên cho tóc mình bay theo gió, cô không buồn lây nó ra khõi mắt . Cô nói thật khẽ

-Năm chị 24 tuỗi, chị quen Nhã Tịnh

Đây là lần thứ nhất Vicky nghe Thy nói về Nhã Tịnh

-Hai chị chắc hạnh phúc lắm

Thy chua chát

-Đời rất là tàn nhẫn, hạnh phúc không có mĩm cười với chị đâu. Ai quen chị cũng xui xẽo hết .

Vicky cầm tay Thy

-Em không nghĩ như vậy

Thy lãng chuyện

-Thôi đi, đừng nói chuyện của chị nữa, nghe mẹ chị nói, em học xong sẽ đám cưới phải không?

Vicky nhìn lên trời

-Em chia tay rồi .

Thy ngỡ ngàng

-Xin lỗi em

-Không có gì đâu, là do em quyết định

Cả hai thỡ dài, rồi Vicky chợt nói

-Hình như em đang yêu

Thy mỡ tròn mắt rồi cô quay nhìn nơi khác

-Vậy thì tốt, rồi em sẽ được hạnh phúc

-Sao chị không hỏi là em yêu ai

-Cái đó không quan trọng

-Rất là quan trọng, vì hình như em đã yêu chị

Thy bàng hoàng

-Em biết mình đang nói gì không?

Vicky đi lên trước mặt thy, cô nhìn vào đôi mắt Thy

-Em biết rõ mình đang nói gì, em cũng biết chị chưa quên được Nhã Tịnh và khó có thễ chấp nhận một tình yêu khác . Em cũng biết xung quanh chị có rất nhiều người thương chị, nhưng em ...

Thy chận ngang lời của Vicky

-Em lại nói chuyện khùng điên gì đây, chị Nhã Linh ãnh hưỡng rồi, chúng ta về đi

Thy đứng dậy, nhưng Vicky kéo tay cô lại

-Em không phải là Nhã Linh, em biết em đang làm gì . Em không nghĩ gặp chị trong một thời gian ngắn mà em lại yêu chị . Em cũng không phải một người dễ dàng yêu người ta như vậy, nhưNg em hình như yêu chị lâu rồi . Yêu chị qua lời kễ của mẹ chị mỗi khi đến nhà em. Em yêu cá tánh vì người yêu mà tranh đấu của chị . Em yêu luôn cái sự lạnh lùng và đầy bãn lĩnh của chị . Đừng cho là em khùng điên nhưng đó là lời thật trong lòng của em.

Vicky ôm ngang lưng Thy. Thy gỡ nhẹ tay Vicky ra và quay lại đối diện với Vicky

-Em còn trẻ lắm . Em có thễ lấy chồng, có một gia đình vui vẽ, tại sao phải vì chi mà làm như vậy . Mẹ em mà biết sẽ rất đau lòng

-Rồi mẹ sẽ hiễu mà thôi . Mẹ chị cũng hiễu đó

-Không phải đơn giãn như em nghĩ đâu. Hãy coi chị như là chị của em vậy . Chúng ta về đi

-Không, nếu chị không cho em cơ hội và cho chính chị cơ hội, em ngồi đây luôn.

Thy không phải không biết mình cũng lo lắng và có tình cảm vớI Vicky. Từ ngày Nhã TỊnh đi, đây là lần đầu tiên, Thy có lại cái cảm giác đó . Nhưng cô vẫn không biết đó có phải là tình yêu không? Cô sợ sẽ làm khỗ Vicky. Cô biết gia đình Vicky sẽ không bao giờ chấp nhận .

-Em ngồi đây đi, chị về đó

Thy lấy chìa khóa từ tay Vicky và vô xe cho chạy đi. Vicky nhìn bóng xe Thy khuất dần, cô gục đầu vô tay. Lần đầu tiên tõ tình với một người mà bị người ta từ chối . Cô không biết nên cười hay khóc nữa . CườI cho sư khò dại của mình, hay khóc vì trái tim cô bị đau. Không biết Vicky ngồi bao lâu thì cô nghe tiêng 'xe dừng lại bên mình, quay sang, cô thấy Thy đang ngồi trong xe nhìn mình . Vicky mĩm cười

-Vô xe đi, muốn ngủ ngoài này sao

Vicky đi vội vào xe, Thy cho xe chạy đi . Vicky nắm lấy bàn tay của Thy, nhưng Thy không rút ra nữa, cô quay sang nói với Vicky

-Có nhiều trỡ ngại phía trước lắm, em có sẵng sàng chưa??

-Em sẵng sàng lâu rồi, chúng ta sẽ dẹp từng cái qua một bên há , trước tiên là Nhã Linh

Thy cười

-Chi nói đây là gia đình em và gia đình chị

-Cái chướng ngại đó to quá, mình giãi quyết Linh với Trâm trước đã

-Sao lại có Trâm trong này

-Chuyện dài dòng lắm, em sẽ kễ cho chị nghe sau

Thy thỡ dài

-Chị phải đi học võ lại rồi

-hihihi em cũng muốn học

-Em học làm gì

-Đễ bão vệ chị

Thy xiết nhẹ tay Vicky.

Blogger
Facebook - Comments

No comments...Leave one now

Powered by Blogger.