Truyện bách hợp: Ta Không Phải Người Hầu Của Ngươi – Chương 15

Leave A Comment ,



Mấy ngày sau Nhậm Thành trở về,ba người trầm mặt ngồi ăn cơm,Nhậm Thành cảm thấy có cái gì không đúng,đặt đũa xuống lên tiếng hỏi.

“Gần đây phát sinh chuyện gì sao ?”

“Không có” hai miệng đồng thanh hô,ánh mắt vô tình chạm vào nhau,cúi thấp đầu tiếp tục ăn cơm.

Điền Cảnh Lâm cũng không thể nói với hắn,con rể tương lai của ngươi muốn bắt cóc nữ nhi của ngươi,ta cùng hắn đánh nhau,ngươi chết ta sống,sau đó nữ nhi của ngươi còn thú tội với ta,nhưng bị ta cự tuyệt…

“Cha,ta muốn đi du lịch”

Nhậm Dĩnh mỉm cười ôm lấy cánh tay của Nhậm Thành làm nũng,hắn thấy vậy liền ha ha cười to,vỗ đầu của nàng.

“Đợi vài hôm nữa thu xếp xong công việc ta cùng ngươi đi”

“Không cần,công việc của ngươi quan trọng hơn,ta đi cùng với Cảnh Lâm là được”


Nhậm Dĩnh vừa nói vừa liếc nhìn Điền Cảnh Lâm,đột nhiên tay cầm chén run lên, Điền Cảnh Lâm cảm thấy có chuyện không ổn sắp xảy ra,Nhậm Thành hắn còn không nhận ra nữ nhi của mình không có hứng thú đi cùng hắn, còn tưởng nàng biết thông cảm cho hắn,cho nên mỉm cười gật đầu, Điền Cảnh Lâm âm thầm thở dài,Nhậm Thành may mắn thuê nàng làm vệ sĩ,nếu là người khác ,thật sự là tự đưa dê vào miệng cọp,lúc đó ân hận đã quá muộn,xem ra Điền Cảnh Lâm quá tự tin,bây giờ cũng không biết Nhậm Dĩnh cùng nàng,ai là dê ai là cọp,ai ăn ai vẫn còn chưa đoán được.

Điền Cảnh Lâm trầm mặt ngồi ở trên giường,cũng không biết có nên về nhà lấy giấy tờ không,nhưng có lẽ ca ca của nàng cũng đã đi làm, Điền Cảnh Lâm đứng dậy đi xuống lầu,nhìn thấy Nhậm Dĩnh đang ngồi xem tivi, Điền Cảnh Lâm lén lúc muốn đi ra ngoài,lại bị nàng nhìn thấy bộ dáng lén lúc của Điền Cảnh Lâm phản chiếu trong tivi,Nhậm Dĩnh quay đầu lại ,híp mắt nhìn nàng.

“Ngươi muốn đi đâu ?”

“Ta đi tìm tiểu Nam căn dặn một chút việc”

Điền Cảnh Lâm mặt vô biểu tình,hiên ngang bước ra ngoài,quanh co mấy vòng cuối cùng đi ra đến bãi đậu xe,đã thấy Nhậm Dĩnh đang ngồi trên xe đợi nàng,nàng thỡ dài lên xe ngồi,chỉ đường cho Nhậm Dĩnh chỡ nàng về nhà,chạy xe bốn mươi phút đến nơi, Điền Cảnh Lâm dẫn Nhậm Dĩnh vào nhà,để Nhậm Dĩnh ngồi ở phòng khách,nàng tự lên lầu nhanh chống thu dọn y phục cùng giấy tờ,đột nhiên cảm giác được có người nhìn mình, Điền Cảnh Lâm xoay người lại đã thấy Tào Tích Chi đang đứng ở phía sau,ánh mắt đỏ ửng nhìn mình,trong lòng có một tia nhói đau, Điền Cảnh Lâm giả bộ như không quan tâm,tiếp tục thu dọn đồ.

“Cảnh Lâm ngươi lại muốn đi đâu…”

Điền Cảnh Lâm không có trả lời nàng,thu dọn xong nàng liền đi xuống lầu,Tào Tích Chi nhìn thấy Nhậm Dĩnh đang ngồi ở đó liền đi đến bên cạnh Điền Cảnh Lâm hỏi.

“Nàng là ai”

Điền Cảnh Lâm cũng không có ý muốn trả lời,đi đến bên cạnh nắm tay Nhậm Dĩnh lôi đi,lại bị Tào Tích Chi ngăn ở trước mặt, Điền Cảnh Lâm hít một hơi lãnh khí,cười lạnh một tiếng.

“Nàng là bạn gái của ta,ngươi hài lòng rồi chứ ….”

“Vậy còn ta là gì của ngươi…ta biết là mình có lỗi…có thể cho ta một cơ hội sao ?”

Tào Tích Chi ôm lấy cánh tay của nàng, Điền Cảnh Lâm vội hất tay của nàng ra.

“Chị dâu,mong ngươi hãy tự trọng một chút”

Điền Cảnh Lâm cũng biết ca ca của nàng là thật sự yêu Tào Tích Chi,nàng cũng không muốn lần nữa làm cho mọi chuyện rối tung lên,nàng gọi một tiếng chị dâu là muốn nhắc nhỡ Tào Tích Chi không nên lần nữa phạm cùng một sai lầm,bây giờ lòng của nàng cũng đã tan nát,có quay lại với nhau thì cũng như gương vỡ,có ghép lại cũng vẫn còn một vết nứt, Điền Cảnh Lâm lôi kéo Nhậm Dĩnh đi ra ngoài,lần này đến phiên Điền Cảnh Lâm tự mình cầm lái,nhấn ga liền chạy ào đi,Nhậm Dĩnh chỉ im lặng nhìn lén Điền Cảnh Lâm,bây giờ nàng biết nguyên nhân tại sao Điền Cảnh Lâm có nhà lại không thể về…. cảm thấy đau lòng khi nhìn thấy Điền Cảnh Lâm đau khỗ lại giả bộ như không có gì.Nhậm Dĩnh xích lại gần,dựa vào bả vai của Điền Cảnh Lâm. Điền Cảnh Lâm nhẹ nhàng nhún bả vai một cái,mặt khinh bỉ nhìn Nhậm Dĩnh.

“Ngươi làm gì,không thấy ta đang lái xe hay sao ?”

Nhậm Dĩnh nhìn thấy nàng như vậy,cũng biết nàng không có sao,liền mỉm cười câu lấy cánh tay của Điền Cảnh Lâm.

“Dựa một chút cũng không có mất miếng thịt nào,huống chi lúc nãy ngươi cũng đã thừa nhận ta là bạn gái của ngươi” vừa nói nàng lại tiếp tục tựa đầu vào vai Điền Cảnh Lâm.

“Ta nói ngươi liền tin ?,ta kêu ngươi đi chết ngươi có đi hay không,thật ngây thơ…mau buông ra,ta đang lái xe”

“Ta mặc kệ,cả đời này ngươi cũng đừng mong chạy thoát khỏi ta”

Điền Cảnh Lâm cảm thấy có chút buồn cười,cũng không biết nên nói gì,nàng lại không nhận ra,bản thân đã bắt đầu tiếp nhận Nhậm Dĩnh.

Blogger
Facebook - Comments

No comments...Leave one now

Powered by Blogger.