Truyện bách hợp: Ta Không Phải Người Hầu Của Ngươi – Chương 12

Leave A Comment ,

Điền Cảnh Lâm bị thương không cần làm việc,buổi trưa thức dậy đã thấy trên bàn có đặt mấy bộ y phục mới,ngay cả quần lót cũng có,trong lòng thầm nghĩ không lẻ Lý thẫm mua giúp nàng,ngay cả size quần lót cũng biết,rất may nàng là nữ nhân,nếu là nam nhân còn tưởng Lý thẫm có tình ý với mình.Dù sao từ lúc rời nhà ra đi,trên người cũng chỉ có một bộ y phục,nàng cũng có mua qua mấy bộ,cũng là dùng tiền Nhậm Thành đưa,nàng cũng không muốn dùng thẻ tín dụng của mình thanh toán, tuy là nói công ty hai người đều có phần,nhưng dù sao người đi làm cũng là ca ca của nàng,cho nên nàng cũng không muốn động đến.

“Có thích mấy bộ y phục ta mua hay không”

Điền Cảnh Lâm đang suy nghĩ lại bị âm thanh của Nhậm Dĩnh kéo về,mặt có chút kinh ngạc liếc nhìn Nhậm Dĩnh.

“Thì ra là ngươi mua,thanh toán vào tiền lương của ta đi”
“Không cần,là ta mua tặng ngươi….hôm trước làm rách áo sơ mi của ngươi….” …còn hại ngươi bị thương thành như vậy…


Nhậm Dĩnh có chút ngượng ngùng cúi thấp đầu, Điền Cảnh Lâm mỉm cười,vừa nói vừa đi vào nhà vệ sinh.

“Xem ra ta lời to rồi,rách một cái áo mà thôi,bây giờ còn được khuyến mãi cả quần,cám ơn ngươi”

Điền Cảnh Lâm cũng không biết tại sao Nhậm Dĩnh gần đây thường hay xuất hiện trước mặt của nàng,còn là đột nhiên xuất hiện,trước đây đều là Nhậm Dĩnh sai người đi gọi nàng,hơn nữa còn đối xử tốt với nàng như vậy,mấy chuyện như mua nội y trước đây đều là Tào Tích Chi mua cho nàng,bây giờ Nhậm Dĩnh lại tự đi mua,dù sao Nhậm Dĩnh cũng là con gái của “Boss”, làm cho nàng cảm thấy không có thói quen.

Bị thương thật là bất tiện,ngay cả muốn tắm cũng khó khăn,không thể dính nước, Điền Cảnh Lâm rửa mặt thay xong y phục đi ra ngoài vẫn còn thấy Nhậm Dĩnh ngồi ở đó.

“Hôm nay ta đi ra ngoài một lát,ngươi có việc gì gọi Tiểu Nam cùng Hoàng Việt”

Hai người bọn họ cũng là vệ sĩ,dù sao cũng hơn nàng bây giờ,bảo vệ Nhậm Dĩnh liền giao cho bọn họ đi.

“Ngươi đi đâu,ta cùng ngươi đi,dù sao ở nhà cũng rất buồn chán”

Nhậm Dĩnh mỉm cười đi đến bên cạnh, Điền Cảnh Lâm híp mắt nhìn nàng,cũng không biết có nên cho nàng theo hay không,nhưng là cho dù không cho nàng cũng sẽ đi theo,cho nên miễng cưỡng gật đầu,chạy xe nữa tiếng dừng lại ở một tiệm làm tóc ở trung tâm thành phố,Nhậm Dĩnh đi theo Điền Cảnh Lâm ở phía sau,quan sát mấy nữ nhân ăn mặt gợi cảm đi ra đi vào,Nhậm Dĩnh trong lòng có chút không vui, có một nữ nhân mị lực mười phần đang mỉm cười đi đến bên cạnh Điền Cảnh Lâm.

“Cảnh Lâm,mấy tháng nay tại sao không đến thăm người ta,ngươi chết đi đâu a”

“Mỹ nhân,ta rất bận,ngươi mau cắt tóc cho ta đi”

Điền Cảnh Lâm nói xong đi đến bên ghế ngồi,trước đây một tháng nàng đến một lần,thỉnh thoảng còn dẫn theo Tào Tích Chi.Mỹ nhân kia liếc nhìn Nhậm Dĩnh một cái,mỉm cười nói nhỏ bên tai Điền Cảnh Lâm.

“Khẩu vị thay đổi ?,chán ngự tỷ bây giờ quay sang nữ vương”

+ Ngự tỷ tính cách thành thục,rất có mùi vị nữ nhân,nữ vương tính cách lạnh lùng,uy nghiêm,thường rất khó bị thuần phục,chỉ có thể sai khiến người khác chứ không có chuyện ngược lại.Loli tính cách đáng yêu,lúc nào cũng vui cười,nói tóm lại rất hồn nhiên.

Điền Cảnh Lâm lúc đầu cũng nghĩ Nhậm Dĩnh là nữ vương,nhưng thật chất lại là một loli chính hiệu, Điền Cảnh Lâm vội lắc đầu.

“Nàng là bằng hữu của ta”

Mỹ nhân kia cũng không nói thêm gì,tập trung giúp nàng cắt tóc,nói cắt tóc cũng không đúng,chỉ là tỉa một chút mái,cùng đuôi tóc,lát sau Điền Cảnh Lâm đi đến ghế dài nằm xuống,để cho mỹ nhân giúp nàng gội đầu.Nhấm mắt dưỡng thần,cảm nhận được người khác phục vụ thật là thoải mái.

“Mỹ nhân ,ngươi càng ngày càng trở nên ôn nhu”

Điền Cảnh Lâm cảm nhận được mỹ nhân hôm nay động tác tuy chậm nhưng lại rất ôn nhu,nhưng Điền Cảnh Lâm có nằm mơ cũng không nghĩ đến người gội đầu cho nàng là Nhậm Dĩnh chứ không phải mỹ nhân,lúc nãy Nhậm Dĩnh đang ngồi lại bị mỹ nhân này kéo đến đây,nàng cũng hiểu vị mỹ nhân này có ý gì,cho nên mỉm cười gật đầu.

“Phải không,trước đây ta không ôn nhu sao”

Mỹ nhân vừa nói vừa mạnh bạo ngắt nhéo mặt của Điền Cảnh Lâm,nàng đang bị người rửa mặt giúp mở mắt không được,chỉ đành cắn răng chịu đựng.

“Rất ôn nhu ,rất ôn nhu”

Mỹ nhân kia tất nhiên nhìn ra được Nhậm Dĩnh thích Điền Cảnh Lâm,chỉ có khúc gỗ như Điền Cảnh Lâm mới không nhìn ra được,dù sao người trong cuộc sẽ không nhìn rõ như người ngoài cuộc. Điền Cảnh Lâm lần nữa mở mắt ra đã thấy mỹ nhân đang giúp mình lau tóc, Điền Cảnh Lâm nhìn đến Nhậm Dĩnh đang ngồi buồn chán xem báo,cho nên dẫn nàng đến khu chợ ở ngoài đường phố đi dạo.

Blogger
Facebook - Comments

No comments...Leave one now

Powered by Blogger.