Truyện bách hợp: Ta Không Phải Người Hầu Của Ngươi – Chương 24

Leave A Comment ,

Nhậm Dĩnh dùng ánh mắt đầy quyến rũ liếc về phía Điền Cảnh Lâm,nàng lấy ngón trỏ chạm nhẹ lên môi của mình,một đường đi xuống cỗ,dừng lại ở trước ngực đầy đặn trắng như tuyết kia, Điền Cảnh Lâm không tự giác nuốt một ngụm nước miếng,ánh mắt ngây dạy nhìn theo động tác của nàng,thân thể mềm mại như không có xương,chậm rãi uốn éo,nhảy múa theo điệu nhạc,động tác tuy chậm nhưng lại rất hấp dẫn,Nhậm Dĩnh đưa tay ra phía sau kéo xuống dây áo của mình,chiếc váy rơi xuống đất,lộ ra thân hình hoàn mỹ ,đang mặc bộ nội y liền vớ bằng ren mõng, Điền Cảnh Lâm ngồi vững vàng trên “ngai vàng” dõi mắt nhìn theo,không bỏ sót một động tác nào của Nhậm Dĩnh,nàng đi đến chiếc bàn đối diện Điền Cảnh Lâm ngồi xuống,nâng lên chân thon dài của mình,chậm rãi vuốt ve nó,mái tóc dài buông xõa một bên vai càng tăng thêm mấy phần mị lực, Điền Cảnh Lâm thật không nhịn được nữa rồi.

“Tiểu Dĩnh, ta yêu ngươi…mau …cỡi trói cho ta”

“Không cỡi,có bãn lĩnh tự mình cỡi đi”


Nhậm Dĩnh chậm rãi nằm xuống bàn,mỉm cười đầy khiêu kích nhìn về phía Điền Cảnh Lâm,nhìn đến một vật hoàn mỹ đặt ở trước mắt,nhưng lại không thể chạm đến,thật sự là rất thống khỗ, Điền Cảnh Lâm cắn chặt hàm răng,tay ở phía sau đang cố gắng tự mình cỡi trói,đầu đầy mồ hôi cuối cùng cũng cỡi trói được, Điền Cảnh Lâm hừ lạnh một tiếng đi đến bên bàn ngắt nhéo mặt của Nhậm Dĩnh.

“Tiểu hồ ly,thật là xảo quyệt,xem ta thế nào thu phục ngươi”

Điền Cảnh Lâm ôm nàng quăng ở trên giường,dùng sợi dây lúc nãy cột hai tay của Nhậm Dĩnh lên cạnh giường,cúi người xuống hôn nhẹ lên môi của nàng,bàn tay đưa ra sau lưng cỡi đi nút cài áo,một đường vuốt ve hai ngọn núi đầy đặn mà căn tròn kia,trêu đùa đỉnh núi ửng hồng đang ngẩng cao đầy khiêu kích,Nhậm Dĩnh ưỡn người lên,cắn môi của mình,nàng không nhịn được rên nhẹ một tiếng.

“Ân…”

“Thế nào,có muốn cầu xin ta hay không ?”

Điền Cảnh Lâm vừa nói vừa tiếp tục động tác trên tay,Nhậm Dĩnh mỉm cười quay đầu đi chỗ khác,nàng còn chưa có đến mức không chịu nỗi phải cầu xin, Điền Cảnh Lâm cúi người xuống dùng lưỡi khiêu kích đỉnh núi kia,khiến cho Nhậm Dĩnh không nhịn được,hít một hơi lãnh khí,thân thể bắt đầu vặn vẹo muốn tránh thoát,nhưng là Điền Cảnh Lâm làm sao dễ dàng buông tha cho nàng,dùng tay vuốt ve khắp thân thể của nàng,chậm rãi cỡi đi chiếc quần lót kia,phát hiện nó đã sớm ướt át, Điền Cảnh Lâm đặt tay lên cánh hoa,nhẹ nhàng vuốt ve nó,tà cười nhìn Nhậm Dĩnh.

“Ngươi…Ahh…ngươi…thật bỉ ổi…”

“Hắc hắc ,thế nào có muốn cầu xin hay không”

Điền Cảnh Lâm thật là bội phục Nhậm Dĩnh,nữ nhân nào bị dùng đến chiêu này cũng đều cầu xin,Nhậm Dĩnh cũng đã sắp không chịu nỗi nữa rồi,chẳng qua là cứng rắn không muốn lên tiếng cầu xin,lại cảm nhận được ngón tay hư hỏng kia đang tiến vào bên trong thân thể của mình,Nhậm Dĩnh càng thêm khó nhịn rên nhẹ một tiếng,nàng không tự kềm chế được ưỡng mông lên,cắn chặt môi mỏng,ánh mắt mơ màng nhìn về phía Điền Cảnh Lâm,đang cảm nhận sự khoái cảm truyền đến toàn thân,khiến cho thân thể càng nóng bức như lửa đốt,đột nhiên Điền Cảnh Lâm dừng lại động tác.

“Ân…đừng…”

“Đừng cái gì”

“…Đừng …đừng…dừng lại…a…”

Nhậm Dĩnh lần thứ hai cảm nhận khoái cảm,khiến cho nàng cảm thấy bắt đầu thích loại cảm giác này,càng thích Điền Cảnh Lâm đối với nàng như vậy,mặt dù biết đây là nhu cầu tất yếu,nhưng nàng vẫn cảm thấy xấu hỗ khi bị Điền Cảnh Lâm nhìn chằm chằm bộ dáng chật vật của mình bây giờ. Điền Cảnh Lâm cúi người hôn lên đĩnh núi ửng hồng kia,tay kia nhẹ nhàng xoa nắn một bên khác,lát sau Nhậm Dĩnh ưỡn người lên rên nhẹ một tiếng.

“OMG……”

Điền Cảnh Lâm nghe được nàng gọi “OMG” ,còn cảm nhận được dòng nước ấm áp trong lòng bàn tay,không cần nhìn cũng đoán được nàng đã đạt tới “mục tiêu”,nhẹ nhàng rút tay về,cỡi trói cho nàng.Nhậm Dĩnh thỡ gấp,nàng như con mèo nhỏ,nằm ở trong lòng ngực Điền Cảnh Lâm ngủ thiếp đi.

Tác giả: Hot vừa vừa thôi,hot quá ta cũng sẽ mất máu =))

Blogger
Facebook - Comments

No comments...Leave one now

Powered by Blogger.